Trang Bìa > Bài Học Kinh Thánh > Sách Êphêsô > Con Nuôi của Đức Chúa Trời - 3/2001  


CON NUÔI CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI
(Ê-phê-sô 1:5-6)

Tháng Ba 2001

Bởi sự thương yêu của Ngài đã định trước cho chúng ta được trở nên con nuôi của Ngài bởi Đức Chúa Jêsus Christ, theo ý tốt của Ngài, để khen ngợi sự vinh hiển của ân điển Ngài đã ban cho chúng ta cách nhưng không trong Con yêu dấu của Ngài!

Kính thưa hội thánh yêu dấu trong danh Chúa Cứu Thế Giê-xu. Chúng ta đã xem một câu lớn trong thư của sứ đồ Phao-lô gửi cho người Ê-phê-sô, hai trăm lẻ hai chữ bắt đầu từ câu 3 và kết thúc ở câu 14. Câu nầy trước hết dạy chúng ta ngợi khen Đức Chúa Trời là Đấng ban cho chúng ta đủ mọi thứ phước thiêng liêng ở các nơi trên trời. Khi tiếp tục học tiếp câu nầy chúng ta sẽ dần dần khai thác ra những phước hạnh mà chúng ta từng trải trong Chúa Cứu Thế. Mỗi câu dẫn chúng ta lên một bậc mới. Mỗi câu giống như một bước leo lên núi mà nơi đó chúng ta ngắm xem vẻ đẹp hùng vĩ nhờ đó chúng ta được kêu gọi và lòng được đổ đầy sự mong muốn tán dương Chúa vì cớ sự nhơn từ Ngài đối với chúng ta.

Khi xem câu nầy chúng ta thấy rằng chúng ta không được lấy mất ngày nào khỏi Đức Chúa Trời. Tất cả sự vinh hiển của sự cứu rỗi chúng ta đều thuộc về Ngài. Ngài là Đấng bắt đầu và làm trọn sự cứu chuộc của chúng ta. Chúng ta đã bắt đầu hé mở một lẽ thật vinh hiển bởi xem xét một lẽ đạo rực rỡ nhất về sự lựa chọn được tìm thấy trong câu 4. Chúng ta được chọn từ trước khi sáng thế để thuộc về Ngài. Được chọn bởi ý tự do của Đức Chúa Trời một cách vô điều kiện. Không chỉ đơn giản vì biết trước nhưng được chọn bởi Đức Chúa Trời một cách tự do theo ý Ngài chớ không phải dựa vào điều gì tìm thấy trong chúng ta.

Hôm nay chúng ta tiếp tục cuộc leo lên của chúng ta để khám phá ân điển tuyệt vời của Đức Chúa Trời bằng cách xem xét vinh dự của chúng ta khi được nhận làm con nuôi của Đức Chúa Trời. Chúng ta muốn suy nghĩ về cách của sự yêu thương mà Đức Chúa Trời yêu chúng ta để chúng ta được gọi là con cái của Đức Chúa Trời. Chúng ta suy gẫm về lẽ thật vinh hiển bắt đầu bằng sự việc xem xét "Đặc ân của sự được nhận làm con nuôi". Kế đến, chúng ta sẽ xem "Ý nghĩa trong việc chúng ta được nhận làm con nuôi" và cuối cùng chúng ta sẽ suy gẫm về "Mục đích của sự chúng ta được nhận làm con nuôi".

Việc nuôi con nuôi trong hội thánh chúng ta chắc chắn là không có gì mới lạ. Một trong những đặc ân của hội thánh chúng ta là nhìn xem những trẻ em mà Chúa ban cho và chúng ta cũng được nhắc nhở là trong số đó có nhiều em được nhận vào làm con nuôi trong những gia đình đầm ấm. Khi nhìn các em chúng ta cũng phải nhìn thấy rằng theo cách của đời sống nầy thì chúng ta cũng được nhận vào làm con của Đức Chúa Trời rất cao. Rất là đúng khi Đức Chúa Trời nói về mối liên hệ giữa chúng ta với Ngài qua Chúa Cứu Thế là mối liên hệ gia đình. Nếu người ta xem xét thì thấy không có gì trên thế giới nầy ảnh hưởng đến chúng ta hơn là gia đình. Không có gì công bình hơn, không có gì yêu thương hơn, không có gì quan trọng hơn mối liên hệ mà chúng ta có trong một gia đình tin kính.

Nét để nhận diện của chúng ta được thành hình qua gia đình mà chúng ta ra từ đó. Chúng ta chia xẻ mối ràng buộc chung với anh chị em và với cha mẹ. Trong một gia đình tin kính chúng ta thấy được chỗ dành cho lòng trung kiên, sự bình an và tình yêu thương cao nhất. Cũng là chỗ kỷ luật và sửa dạy. Rất rõ ràng, đặc ân được ở trong gia đình của Đức Chúa Trời bao gồm những điều giống như vậy. Chúng ta là phần tử trong gia đình của Đức Chúa Trời là những người kinh nghiệm được tình yêu thương của Đức Chúa Trời giống như tình yêu thương mà người cha thương con mình. Được an ninh trong Đức Chúa Trời khi biết rằng Ngài có thể cung cấp những nhu cầu mà con cái Ngài cần. Chúng ta có một Đức Chúa Trời trung kiên với con cái của Ngài sẽ gìn giữ con cái Ngài bình an. Chúng ta có một Đức Chúa Trời kỷ luật và sửa dạy chúng ta khi cần. Rất rõ ràng, đặc ân được ở trong gia đình của Đức Chúa Trời tán dương amensly rằng Đức Chúa Trời cha chúng ta là hoàn hảo.

Đức Chúa Trời là cha không giống như cha trên đất nầy của chúng ta. Ngài biết nhu cầu của chúng ta. Xin xem với tôi trong Lu-ca 11:11-13, ở đây Chúa Giê-xu đưa ra 2 hình ảnh trái ngược nhau về cha trên đất và Cha trên trời. "Trong các ngươi có ai làm cha, khi con mình xin bánh mà cho đá chăng? Hay là xin cá, mà cho rắn thay vì cá chăng? Hay là xin trứng, mà cho bò cạp chăng? Vậy nếu các ngươi là người xấu, còn biết cho con cái mình vật tốt thay, huống chi Cha các ngươi ở trên trời lại chẳng ban Đức Thánh Linh cho người xin Ngài!" Chúng ta thấy không? Đức Chúa Trời biết nhu cầu của chúng ta hơn chúng ta. Ngài ban Đức Thánh Linh cho chúng ta để cung cấp những nhu cầu thuộc linh cho chúng ta.

Đức Chúa Trời là Cha lớn hơn cha của quí vị rất nhiều. Bởi vì Đức Thánh Linh ngự trong chúng ta nên chúng ta được ban cho đặc ân gọi Đức Chúa Trời là Cha, "A-ba Cha". Tiếng Hê-bơ-rơ chữ A-ba là chữ mà những em nhỏ gọi cha của chúng nó. Đó là điều chúng ta làm khi chúng ta thật sự so sánh Đức Chúa Trời rất cao là Cha chúng ta. Quí vị thấy không? Khi xem xét đặc ân của sự làm con nuôi chúng ta thấy lẽ thật trong sự làm con nuôi của chúng ta được ban cho trong Chúa Cứu Thế thật thâm thúy. Thâm thúy đơn giản vì thuộc về gia đình của Đức Chúa Trời.

Khi chúng ta xem việc được nhận làm con nuôi của Đức Chúa Trời thì chúng ta phải xem xét đến việc chúng ta ra từ đâu. Chúng ta thấy rằng trước khi thuộc về gia đình của Đức Chúa Trời chúng ta không ở trong vòng gia đình Ngài. Ê-phê-sô đoạn 2 nói thêm chi tiết về bản chất của chúng ta khi chúng ta thuộc về cha xác thịt. Qua A-đam, chúng ta là con của sự không vâng phục. "Đều là những sự anh em xưa đã học đòi, theo thói quen đời nầy, vâng phục vua cầm quyền chốn không trung tức là thần hiện đương hành động trong các con bạn nghịch." Đó là nơi chúng ta ra từ. Thực chất chúng ta là con của A-đam, con của người phản loạn chống nghịch lại cùng Đức Chúa Trời.

Chúng ta là con của sự bạn nghịch khi chúng ta xa cách Đức Chúa Trời. Nếu chúng ta đọc thêm trong câu 3 sẽ thấy không chỉ là con của sự bạn nghịch mà thôi, "Chúng ta hết thảy cũng đều ở trong số ấy, trước kia sống theo tư dục xác thịt mình, làm trọn các sự ham mê của xác thịt và ý tưởng chúng ta, tự nhiên làm con của sự thạnh nộ, cũng như mọi người khác." Chúng ta thấy không? Trong mối liên hệ của chúng ta với A-đam khiến chúng ta trở thành con của sự thạnh nộ. Nếu chúng ta không được nhận làm con nuôi trong Chúa Cứu Thế, đó là gia đình của chúng ta. Gia đình nầy là con của sự thạnh nộ.

Khi nói về sự làm con của nuôi của chúng ta trong Chúa Cứu Thế, không phải chúng ta ra từ một gia đình tử tế và được nhận vào một gia đình khác nhưng chúng ta ra từ một gia đình tồi tàn, một gia đình không có sự hi vọng, một gia đình bị khinh dễ để bước vào một gia đình huy hoàng, gia đình của Đức Chúa Trời. Vì vậy, rất quan trọng cho chúng ta nhìn vào sự nhận làm con nuôi thuộc linh để hiểu được rằng chúng ta được nhận làm con nuôi đang khi chúng ta là con của sự không vâng phục.

Chúng ta ra từ gia đình của A-đam thứ nhất để bước vào gia đình của A-đam thứ nhì. Bước vào một gia đình huy hoàng nơi có nhiều hi vọng. Sự được làm con nuôi trong Chúa Cứu Thế được mở rộng ra xa hơn nữa khi đọc khúc Kinh thánh nầy. Chúng ta thấy Đức Chúa Trời định sẵn cho chúng ta được nhận làm con nuôi của Ngài.

Trước khi chúng ta được sanh ra, Ngài đã chọn chúng ta, định sẵn cho chúng ta trở thành con của Ngài. Rất quan trọng cho chúng ta thấy điều nầy để hiểu rằng Đức Chúa Trời là Đấng khởi đầu tiến trình. Khúc Kinh thánh nầy không cho phép chúng ta hiểu rằng chúng ta, người được nhận làm con nuôi, giơ tay ra trước và nói với Đức Chúa Trời rằng, xin nhận chúng tôi làm con nuôi. Không, đó không phải là lời dạy của Thánh Kinh. Đức Chúa Trời là Đấng định sẵn cho chúng ta. Đức Chúa Trời là Đấng chọn chúng ta làm con cái của Ngài. Ngài là Đấng khởi đầu tiến trình của sự nhận làm con nuôi. Khúc Kinh thánh nầy cho thấy Ngài định sẵn cho chúng ta là con cái của Ngài.

Ngài chọn chúng ta không phải vì chúng ta nhìn thấy dễ thương trong quyển sách hình của trẻ em được cho làm con nuôi nhưng Ngài chọn chúng ta vì ý tốt Ngài để chúng ta trở thành con cái Ngài. Đó là một thực tế đáng kính sợ khi biết rằng chúng ta được chọn không phải vì điều gì đó trong chúng ta. Trong trạng thái tội lỗi tự nhiên của chúng ta, chúng ta xấu xa và tồi tàn. Nhưng đang khi chúng ta còn là người có tội, Chúa Cứu Thế đã chết cho chúng ta. Đang khi chúng ta còn là người có tội Đức Chúa Trời chọn chúng ta làm con nuôi của Ngài bởi vì tình yêu thương của Ngài đối với chúng ta.

Chúng ta thấy không? Khi tìm hiểu sâu hơn về đặc ân được nhận làm con nuôi chúng ta thấy rất thâm thúy khi hiểu được về phương diện pháp lý, dưới luật pháp của Rô-ma, người được nhận làm con nuôi được hưởng tất cả quyền lợi và đặc ân như con ruột. Đứa nhỏ đó bắt đầu một đời sống mới trong gia đình và là phần tử của gia đình mới. Đứa nhỏ bây giờ ở dưới sự chịu trách nhiệm của người cha mới và trở thành người kế nghiệp. Quí vị thấy không? Tất cả những quyền lợi và đặc ân đó được ban cho chúng ta. Chúng ta được vinh dự làm con của Đức Chúa Trời. Tất cả những gì cũ của chúng ta được hủy bỏ để bắt đầu một đời sống mới có phần trong gia đình mới nầy, được sanh lại trong gia đình của Đức Chúa Trời, điểm đặc biệt để nhận diện chúng ta trở nên gắn liền với Cha chúng ta.

Chúng ta là con cái của Đức Chúa Trời, thừa hưởng cơ nghiệp trong lời hứa của Ngài vì chúng ta là con cái Ngài. Chúng ta thấy không? Sự thâm thúy nầy càng thêm khi chúng ta mở rộng ra ý nghĩa của sự làm con nuôi là chúng ta sẽ hưởng được cơ nghiệp trong lời hứa của Thánh Kinh. Chúng ta sẽ sống với Đức Chúa Trời trong cõi đời đời. Chúng ta sẽ ở trong Giê-ru-sa-lem mới. Trời mới và đất mới thuộc về chúng ta. Chúng ta không thể coi thường đặc ân lạ thường nầy khi được xem là phần tử trong gia đình trên thiên đàng. Đó là địa vị của chúng ta, là con cái của Đức Chúa Trời Rất Cao.

Chúng ta được làm con nuôi không phải đơn giản chỉ bằng một cái búng của ngón tay nhưng qua việc làm của Chúa Cứu Thế. Chúng ta thấy điều nầy được cẩn thận nhắc đến nhiều chỗ trong Kinh thánh. Câu 5, "Bởi sự thương yêu của Ngài đã định trước cho chúng ta được trở nên con nuôi của Ngài", bằng cách nào? "bởi Đức Chúa Jêsus Christ". Bởi Chúa Giê-xu chúng ta được nhận làm con nuôi. Cũng vậy trong phần cuối của câu 6 "... để khen ngợi sự vinh hiển của ân điển Ngài đã ban cho chúng ta cách nhưng không trong Con yêu dấu của Ngài!" Chúa Cứu Thế là trung gian qua đó chúng ta được nhận làm con nuôi. "Nhưng hễ ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời, là ban cho những kẻ tin danh Ngài, là kẻ chẳng phải sanh bởi khí huyết, hoặc bởi tình dục, hoặc bởi ý người, nhưng sanh bởi Đức Chúa Trời vậy" (Giăng 1:12-13).

Chúng ta thấy ở đây nhắc đến rõ ràng một lần nữa. Qua Chúa Cứu Thế chúng ta được trở nên con cái của Đức Chúa Trời. Tại sao vậy? Khi chúng ta được vào ở trước sự hiện diện của Đức Chúa Trời, được xem là con cái Ngài; để còn sống khi đứng trước sự hiện diện của Đức Chúa Trời thì tội lỗi của chúng ta phải được tha thứ, tội lỗi của chúng ta phải được cất khỏi. Vì nếu không công bình, không thánh khiết thì không ai có thể đứng trước sự hiện diện, ở trong nhà của Đức Chúa Trời.

Chúng ta phải thánh khiết, tinh sạch. Tội nhân không thể đứng trước sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Chúng ta nhớ trong Cựu ước khi đám mây vinh hiển ngự xuống đền thờ thì chính thầy tế lễ cũng không được vào trước sự hiện diện của Đức Chúa Trời, vào nhà của Ngài vì cớ sự vinh hiển, sự thánh khiết Ngài đầy dẫy đền thờ. Tế lễ phải được dâng lên hầu cho chúng ta có thể vào nơi chí thánh, vào ở trước sự hiện diện của Ngài. Dĩ nhiên, điều đó xảy ra trong Chúa Cứu Thế Giê-xu.

Khi Chúa Cứu Thế Giê-xu chết, bức màn bị xé ra hầu cho chúng ta có thể đến trước sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Chúng ta cần Chúa Cứu Thế để trở nên con nuôi của Đức Chúa Trời. Chúng ta cần Ngài vì Ngài là Đấng tha thứ tội lỗi, là Đấng khiến chúng ta được xưng không bình với Đức Chúa Trời. Chúng ta thấy rất quan trọng cho chúng ta không được coi thường "Ýnghĩa trong sự chúng ta được làm con nuôi" vì chúng ta biết điều nầy đến từ một sự trả giá rất cao. Qua Con Một của Ngài.

Chúa Giê-xu phải đến thế gian. Ngài phải chịu khổ, phải mang lấy sự rủa sả mà chúng ta xứng đáng phải chịu. Ngài phải chết, phải bị bắt bớ. Ngài đã làm điều nầy hầu cho chúng ta được làm con cái của Đức Chúa Trời. "Ấy là trong Đấng Christ, chúng ta được cứu chuộc bởi huyết Ngài", đó là điều kế tiếp mà kỳ tới chúng ta sẽ xem xét.

Thật vậy, qua huyết của Chúa Cứu Thế là sự trung gian mà chúng ta đến ở trong nhà của Đức Chúa Trời. Chúng ta thấy điều nầy cũng bắt nguồn từ tình yêu thương của Đức Chúa Trời đối với chúng ta. Trong Phục-truyền-luật-lệ ký chúng ta thấy bởi sự yêu thương mà Đức Chúa Trời chọn dân tộc Y-sơ-ra-ên. Điều nầy cũng không khác gì cho chúng ta. Bởi vì tình yêu thương của Đức Chúa Trời mà chúng ta được chọn vào ở trong nhà của Ngài. Bởi tình yêu mà Đức Chúa Trời đã sai con Ngài. Vì tình yêu thương của Đức Chúa Trời đối với chúng ta mà Ngài đã đổ cơn thạnh nộ lên Con Ngài hầu cho chúng ta được cứu. Bởi tình yêu thương Đức Chúa Trời mà chúng ta được làm con Ngài.

Chúng ta cũng đã thấy đây là điều nầy xảy ra "theo ý tốt của Ngài". Rất quan trọng cho chúng ta thấy rằng điều nầy được Đức Chúa Trời làm một cách tự do theo ý của Ngài. Không phải đây là điều bắt buộc Ngài phải làm hay Ngài cần phải làm. Đức Chúa Trời làm bằng sự tự do của Ngài, theo ý tốt của Ngài. Khi nhìn xem mạch văn nầy chúng ta sẽ thấy không chỉ sự tự do lựa chọn của Ngài mà Ngài đã chọn chúng ta, mà đồng thời cũng với ý định mong muốn có mối liên hệ với chúng ta theo ý tốt Ngài. Dù Ngài tự do lựa chọn chúng ta nhưng đồng thời sự lựa chọn của Ngài cũng để đáp lại ý tốt Ngài bởi vì Ngài yêu chúng ta. Bởi vì Ngài mong muốn có mối giao ước liên hệ với con cái Ngài.

Sau cùng, chúng ta sẽ xem sơ lượt qua "Mục đích của sự làm con nuôi của chúng ta là gì?" Chúng ta thấy, chúng ta được đặc ân lạ lùng trong Chúa Cứu Thế cho nên chúng ta không được xem thường lý do tại sao chúng ta được nhận làm con nuôi. Chúng ta thấy trong câu 6, "khen ngợi sự vinh hiển của ân điển Ngài". Mục đích chính của con người là gì? Mục đích chính của con người là làm vinh hiển Đức Chúa Trời và vui thích trong Ngài đời đời. Là con nuôi của Đức Chúa Trời chúng ta được kêu gọi làm vinh hiển Ngài, ngợi khen Ngài. Điều nầy, "để khen ngợi sự vinh hiển Ngài" cũng lặp lại trong câu 12 và 14. Tôi tin rằng mỗi lần câu nầy vọng lại để đem chúng ta trở lại câu 3 là câu kêu gọi, nhắc nhở chúng ta phải ngợi khen Đức Chúa Trời và Chúa Giê-xu chúng ta.

Ngài đã ban cho chúng ta đủ mọi thứ phước thiêng liêng trên trời trong Chúa Cứu Thế Giê-xu. Chúng ta được kêu gọi phải nhìn lại điều mà chúng ta phải làm. Khi nhìn lại sự chúng ta được làm con nuôi trong Chúa Cứu Thế chúng ta thấy đây là một điều tuyệt vời, lạ lùng, vinh hiển. Khi thấy đặc ân được làm con của Đức Chúa Trời làm sao chúng ta có thể yên lặng được mà không khỏi lên tiếng ngợi khen sự vinh hiển Đức Chúa Trời. Điều nầy chắc chắn đem chúng ta trở lại một trong những câu Kinh thánh mà tôi rất ưa thích, trong Khải-huyền 7 khi mọi người bị say đắm bởi Chiên Con bởi vì họ biết thật là vinh dự được làm một phần tử trong gia đình của Đức Chúa Trời, tụ tập xung quanh ngôi của Đấng Rất Cao. Quí vị thấy không? Khi chúng ta hiểu được sự vinh hiển, giàu có khi được gọi là con của Đức Chúa Trời làm sao chúng ta không ngợi khen Ngài được?

Làm sao chúng ta có thể ngồi yên trên băng ghế nhà thờ với miệng ngậm lại khi mọi người hát Thánh ca? Không, chúng ta không thể ngồi yên được mà sẽ reo lên: "Vinh hiển thay Đức Chúa Trời ở nơi chí cao", "Chúc cho Đấng ngồi trên ngôi cùng Chiên Con được ngợi khen, tôn quí vinh hiển và quyền phép cho đến đời đời!" Kính thưa dân sự của Đức Chúa Trời, bởi vì tình yêu thương của Đức Chúa Trời ban cho quí vị mà quí vị được gọi là con Đức Chúa Trời. Những quyền lợi của con cái Ngài thuộc về quí vị. Quí vị là người thừa hưởng cơ nghiệp của lời hứa. Kính thưa dân sự của Đức Chúa Trời, xin quí vị đừng coi thường điều nầy. Khi suy gẫm về sự làm con nuôi của Đức Chúa Trời xin quí vị đến cùng Đức Chúa Trời và cầu nguyện. Bởi vì quí vị được làm con nuôi là với mục đích đó. Để khen ngợi sự vinh hiển của ân điển Ngài.

Là hội thánh, làm sao chúng ta không khỏi hát lên lời ngợi khen sự vinh hiển của Đức Chúa Trời chúng ta khi chúng ta đã được ban cho những phước thiêng liêng trong Chúa Cứu Thế? Amen.

Lạy Cha chúng con ở trên trời. Chúa ôi, con cầu xin rằng Ngài dùng Lời của Ngài trong sách Ê-phê-sô để chúng con có thể hiểu được chiều sâu, chiều rộng, chiều dài, và chiều cao tình yêu thương của Chúa Cứu Thế hầu cho chúng con có thể thấy được vinh dự lớn lao được xem là con cái của Ngài, con cái của Đức Chúa Trời rất cao. Chúa ôi, con cầu xin Chúa cho chúng con nhìn xem tên gọi đó với lòng tôn kính và kính trọng hầu cho chúng con đáp lại bằng sự làm vinh hiển, tôn kính lên Đấng đã ban cho chúng con sự cứu rỗi đáng kính sợ. Chúa ôi, xin đừng để cho chúng con con im lặng nhưng chúng con sẽ rao lên trên mái nhà rằng: Thật vinh dự làm sao khi được làm con của Ngài. Chúng con cầu nguyện trong danh Chúa Cứu Thế Giê-xu. Amen.

Rev. Marc Renkema
Trinity OPC Bothell WA USA

Thánh Kinh | Bài Học Kinh Thánh | Đời Sống & Đức Tin | Tìm Hiểu Tin Lành

Tin Lành nầy về nước Đức Chúa Trời sẽ được giảng ra khắp đất, để làm chứng cho muôn dân. Bấy giờ sự cuối cùng sẽ đến. (Mathiơ 24:14)