Trang Bìa > Bài Học Kinh Thánh > Sách Êphêsô > Được Chuộc Bởi Huyết Chúa Giêxu - 4/2001  


ĐƯỢC CHUỘC BỞI HUYẾT CHÚA GIÊXU
(Êphêsô 1:7)

Tháng Tư 2001

"Ấy là trong Đấng Christ, chúng ta được cứu chuộc bởi huyết Ngài, được tha tội, theo sự dư dật của ân điển Ngài."

Kính thưa Hội thánh yêu dấu trong danh Chúa Cứu Thế Giê-xu. Chúng ta đã cùng nhau học trong Ê-phê-sô đoạn 1, đặc biệt từ câu 3 đến câu 14. Như tôi đã nhắc đến, những câu nầy nằm trong một câu dài hai trăm lẽ hai chữ trong tiếng Hi-lạp. Chúng ta đã so sánh việc học những câu nầy trong sách Ê-phê-sô giống như bước những bước lên cao. Nơi đó chúng ta có thể nhìn chăm vào sự rực rỡ tuyệt vời của kế hoạch cứu rỗi của Đức Chúa Trời. Bước lên cao của chúng ta bắt đầu ở câu 3 khi chúng ta được kêu gọi "Ngợi khen Đức Chúa Trời, Cha Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta" bởi vì "Ngài đã xuống phước cho chúng ta trong Đấng Christ đủ mọi thứ phước thiêng liêng ở các nơi trên trời". Rồi chúng ta thấy tiếp tục theo sau đó là sự trình bày những phước hạnh trên trời mà chúng ta nhận được từ nơi Chúa Cứu Thế Giê-xu. Chúng ta đã thấy điều nầy bao gồm sự lựa chọn và định sẵn của chúng ta. Chúng ta đã thấy điều nầy áp dụng cho chúng ta trong sự được làm con nuôi.

Hôm nay chúng ta sẽ xem xét về sự cứu chuộc của chúng ta. Kế hoạch tối cao của sự định sẵn cho sự cứu chuộc được bày ra cho chúng ta trong câu 7. "Đức Chúa Jêsus Christ đã đến trong thế gian để cứu vớt kẻ có tội..." (1Timôthê 1:15). Thực tế nầy thật kỳ lạ nếu quí vị thật sự suy nghĩ về điều nầy. Từ nơi cao ngất trên thiên đàng, nơi mà kế hoạch của Đức Chúa Trời bắt đầu hình thành trong ý tưởng của Ngài: Ý định đó tập trung vào một thành nhỏ gọi là Bết-lê-hem, nơi mà Chúa Cứu Thế, Con của Đức Chúa Trời được sanh ra; Rồi đến thành Giê-ru-sa-lem, nơi mà Con Đức Chúa Trời bị bắt, bị xử án, bị cho là có tội... Sau đó chúng ta được dẫn đến Gô-gô-tha, nơi Con Đức Chúa Trời bị loài người từ chối. Đinh đâm thủng vào tay, Ngài giang tay ra rồi chết. Huyết Ngài đổ ra cho chúng ta.

Kế hoạch cứu chuộc tối cao của Đức Chúa Trời từ cõi đời đời được hé mở để bước vào thời gian và không gian. Sự ngạc nhiên quá lớn đến nỗi ngay cả các thiên sứ cũng mong muốn xem thấy điều giống như vậy. Mỗi khi đọc 1Phi-e-rơ 1:12 tôi luôn hình dung ra bức tranh các thiên sứ từ thiên đàng nghiêng mình ra nhìn xuống thế gian để nhìn xem Chúa Cứu Thế trong sự ngạc nhiên nửa tin nửa ngờ, trố mắt nhìn khi Chúa Cứu Thế làm trọn vai trò trung gian là một Cứu Chúa cho nhân loại trên thập tự giá. Các thiên sứ mà còn ngạc nhiên nhìn chăm như thế, còn chúng ta là những người hưởng được quyền lợi đó lại còn nên bội phần hơn chăm xem nơi Chúa và Cứu Chúa yêu dấu của chúng ta khi học câu Kinh Thánh hôm nay đến thế nào nữa?


Hôm nay, với tinh thần sốt sắng như các thiên sứ trên trời, chúng ta sẽ xem xét sự cứu rỗi được chuộc mua cho chúng ta bởi Chúa Cứu Thế. Trên hết mọi sự, vì cớ chúng ta mà Ngài đã chết. Hôm nay, trước hết chúng ta sẽ cùng xem xét tính chất căn bản của sự cứu chuộc chúng ta: Chúng ta được cứu khỏi điều gì? Kế đến, chúng ta muốn xem xét cái giá của sự cứu chuộc chúng ta. Câu 7 muốn nói gì khi nói đến sự cứu chuộc mà chúng ta có trong Chúa Cứu Thế?

Chúng ta nói đến "sự cứu chuộc". Chúng ta nói về Chúa Cứu Thế là Đấng Cứu Chuộc của chúng ta. Đôi khi chúng ta nói về sự cứu chuộc của chúng ta. Thật ra ý chúng ta muốn nói gì khi sử dụng những từ ngữ này mà Thánh Kinh bày tỏ ra cho chúng ta? Sự cứu chuộc là sự mua lại. Một cái giá phải được trả. Rõ ràng khi hiểu biết sự cứu chuộc trong Chúa Cứu Thế thì chúng ta hiểu rằng một cái giá phải được trả hầu Ngài có thể mua lại nhân loại tội lỗi. Tội lỗi con người đòi hỏi một cái giá phải được trả hầu cho chúng ta được làm con của Đức Chúa Trời, được hưởng những đặc quyền như chúng ta đã học trong bài trước trong câu 5 và 6 là sự làm con nuôi của Đức Chúa Trời. Quí vị có thể sẽ hỏi tại sao phải trả một giá. Tất nhiên chúng ta phải đi ngược trở về với câu chuyện A-đam và Ê-va.

Khi A-đam và Ê-va ở tại vườn Ê-đen, họ ăn trái của cây biết điều thiện và điều ác nghịch cùng ý muốn của Đức Chúa Trời, nghịch cùng mạng lịnh trực tiếp của Đức Chúa Trời rằng họ không được ăn đến. Đức Chúa Trời hứa rằng khi họ ăn trái của cây nầy thì chắc chắn họ sẽ bị chết. Khi A-đam đưa tay ra nhận lấy trái cấm từ tay Ê-va và ăn lấy... CON NGƯỜI RƠI VÀO TỘI LỖI. Sự rủa sả mà Đức Chúa Trời đã hứa giáng trên họ. Họ mang lấy sự rủa sả của sự chết, họ sẽ trở về bụi đất. Chúng ta đọc trong Tân ước: "Tiền công của tội lỗi là sự chết". Rõ ràng sự sa ngã đó di truyền từ A-đam đến chúng ta. Những chỗ khác trong Kinh Thánh cho biết chúng ta là tôi mọi cho tội lỗi. Con người phạm tội đáng phải chết, đó là tiền công của nó. Sự công chính hoàn hảo của Đức Chúa Trời cần được thỏa mãn. Nếu một người được tự do khỏi tội lỗi thì một cái giá phải được trả. Chúng ta thấy rằng Đức Chúa Trời không thể chỉ quay lưng lại với tội lỗi và làm như là không có nó. Nếu một Đức Chúa Trời có thể giả đò như tội lỗi không xảy ra hay đơn giản là quên nó đi thì đó không phải là một Đức Chúa Trời công bình. Một Đức Chúa Trời như vậy cũng không phải là một Đức Chúa Trời thánh khiết. Bởi vì như thế cũng giống như Ngài cho rằng sự bất công có thể đứng vững trước sự công chính. Đức Chúa Trời không thể quay lưng lại với tội lỗi. Nó phải được giải đáp thỏa đáng, phải được đền trả. Chúng ta cần có sự cứu chuộc. Chúng ta cần được chuộc.

Có người đặt vấn đề rằng cái giá chuộc nầy được trả cho ai? Đây không phải là một câu hỏi đơn giản. Giáo hội xưa khi nói về cái giá phải trả, họ cho rằng giá ấy là trả cho ma quỉ. Nhiều người ban đầu tin rằng cái giá đó được trả cho chính quỉ Sa-tan. Ngày nay vài giáo hội cũng còn tin như vậy, giáo lý nầy được gọi là: "Lý thuyết về giá chuộc tội của Chúa Cứu Thế". Nhưng tôi tin rằng quan điểm đó không tìm thấy nhiều sự hổ trợ từ Kinh Thánh. Ma quỉ không nhận được sự đền trả như vậy. Không có chỗ nào trong Kinh Thánh nói đến Chúa Cứu Thế hay Đức Chúa Trời mắc nợ ma quỷ và chúng ta cũng không đọc thấy chỗ nào ma quỉ nhận được sự đền trả như vậy. Thay vào đó cái giá của sự cứu chuộc được trả cho Đức Chúa Trời vì sự thánh khiết của Ngài bị xúc phạm. Ấy là sự công chính của Đức Chúa Trời phải được thỏa mãn.

Tội nhân đáng chết cho nên cái giá đó phải đổ trên người nào chịu thay. Chúa Cứu Thế chết như là một sự làm nguôi đi, nghĩa là Ngài chết để làm thỏa mãn đòi hỏi công chính của Đức Chúa Trời, làm nguôi cơn giận và sự thạnh nộ của Đức Chúa Trời. Sự chết của Chúa Cứu Thế thõa mãn sự công bình của Đức Chúa Trời. Vì vậy cái giá chuộc tội không được trả cho ma quỉ mà trả cho Đức Chúa Trời để làm thỏa đáng nền tảng công chính và sự thánh khiết của Đức Chúa Trời đã bị xúc phạm. Chúa Cứu Thế đã chuộc chúng ta khỏi tội lỗi, đưa chúng ta vào địa vị con cái được chọn của Đức Chúa Trời.

Chúng ta được chuộc ra khỏi tội lỗi của mình, nhưng chúng ta ra khỏi đó để được đi đến đâu? Sự chuộc tội trả giá hầu mang lại cho chúng ta điều gì? Thứ nhất, nó mang lại cho chúng ta sự tha thứ bởi tội lỗi chúng ta được cất khỏi, nhưng hơn thế nữa, nó còn phục hồi địa vị chúng ta với Đức Chúa Trời. Chúng ta thấy mối tương giao của A-đam và Ê-va với Đức Chúa Trời trong vườn Ê-đen là một mối tương giao hoàn hảo. Họ đi dạo và trò chuyện với Đức Chúa Trời. Nhưng khi con người rơi vào tội lỗi, mối liên hệ đó bị phá hủy. Con người bị đuổi ra khỏi vườn, không còn được dạo chơi trò chuyện với Đức Chúa Trời như trước đây tại vườn Ê-đen. Hai thiên sứ đứng trước cửa vườn ngăn không cho con người bước vào vui hưởng sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Trình trạng tội lỗi của con người trở thành sự ngăn trở mối tương giao giữa con người và Đức Chúa Trời.

Chúng ta thấy sự ngăn trở đó không chỉ tồn tại khi con người mới vừa bị đuổi ra khỏi vườn Ê-đen nhưng sau này khi đám mây ngự vào đền thờ thì con người không được vào đó vì họ là tội nhân và tội nhân không thể đứng trước sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Chúng ta thấy tại nơi chí thánh có một bức màn lớn ngăn cách giữa thầy tế lễ và nơi chí thánh. Thầy tế lễ được vào đó chỉ một lần trong năm. Bức màn ngăn cách giữa con người và Đức Chúa Trời không ngừng nhắc nhở về trình trạng tội lỗi của con người. Chỉ trong sự chuộc tội mà chúng ta được ban cho bởi Chúa Cứu Thế thì bức màn ngăn giữa Đức Chúa Trời và con người mới được xé ra. Điều đó biểu hiện rằng chúng ta giờ đây được phép đến trước sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Chúng ta được cứu chuộc, được tha thứ tội lỗi. Bởi tội lỗi chúng ta được tha thứ nên chúng ta có thể đứng trước mặt Đức Chúa Trời như thể chúng ta chưa bao giờ phạm tội. Chúng ta có thể ở trước sự hiện diện của Ngài nhờ Chúa Cứu Thế Giêxu.

Chúng ta được chuộc khỏi tội lỗi của chúng ta và được đem đến trước sự hiện diện của Đức Chúa Trời để phục hồi mối liên hệ với Cha trên trời. Đó một ý tưởng lạ thường mà chúng ta cần suy gẫm: Chúng ta là con người tội lỗi giờ đây có thể đứng trước mặt Đức Chúa Trời thánh khiết và công bình. Không phải nhờ chúng ta công bình, không phải nhờ chúng ta tốt lành nhưng nhờ huyết của Chúa Cứu Thế đã trả cho tội lỗi chúng ta. Chúng ta được chuộc đến sự phục hồi mối tương giao với Đức Chúa Trời.

Một câu hỏi khác tôi tin rằng rất quan trọng khi xem câu Kinh Thánh nầy về sự cứu chuộc, đó là: Sự chuộc tội nầy xảy ra khi nào? Có nhiều người nhìn xem sự chuộc tội được chuộc mua cho chúng ta bởi Chúa Cứu Thế là thuộc về tương lai, là một điều gì đó sẽ xảy ra sau nầy. Nhưng chúng ta thấy câu Kinh Thánh nầy không nói như vậy. Sự chuộc tội cho chúng ta bởi Chúa Cứu Thế là điều mà chúng ta đã có. Điều nầy rất rõ ràng trong bản tiếng Hi-lạp và trong bản dịch của chúng ta. Thì hiện tại được dùng rất rõ ràng ở đây. Đây là thực tế hiện tại. Đây không phải là điều gì đó mà chúng ta được phần khi qua đời, khi lên thiên đàng hoặc khi Chúa Cứu Thế trở lại. Sự chuộc tội không phải thuộc về tương lai mà thuộc về hiện tại cho những ai tin nhận nơi Chúa Cứu Thế.

Những ai tin nhận nơi Chúa Cứu Thế Giê-xu được chuộc ngay BÂY GIỜ. Tội lỗi của chúng ta được tha thứ ngay BÂY GIỜ. Quí vị được xem là hoàn hảo dưới mắt của Đức Chúa Trời ngay BÂY GIỜ. Một lần nữa, không phải nhờ việc làm của chúng ta nhưng bởi công việc của Chúa Cứu Thế. Sự công bình tuyệt đối của Ngài được ban cho quí vị trong hiện tại. Đây là một thực sự trong hiện tại. Chúng ta đã được chuộc. Câu Kinh Thánh này nói đến một sự tha thứ tội trong hiện tại mà không hề mơ hồ về vấn đề nầy. Đây là một thực tế trong hiện tại cho chúng ta là những người tin Ngài. Chúng ta đang có sự cứu chuộc; Không phải chúng ta sẽ có được trong tương lai hay chúng ta có thể có được nó. Không! nếu chúng ta ở trong Chúa Cứu Thế, nếu chúng ta là người được chọn thì sự chuộc tội nầy đã được ban cho chúng ta. Sự cứu rỗi cho những người được chọn là một thực sự trong hiện tại.

Tội lỗi chúng ta đã được đền trả, chúng ta đã được chuộc và được tha thứ tội lỗi. Chúng ta muốn xem tiếp từ vấn đề tính chất căn bản của sự chuộc tội đến cái giá của nó. Tôi nghĩ để có thể hiểu được cái giá của sự chuộc tội, trước tiên chúng ta sẽ xem xét những gì không thể trả giá chuộc được. Những điều gì không thể trả cho sự cứu rỗi của chúng ta được? Xin mở ra trong Thi-thiên 49:6-9, "Chúng nó nhờ cậy nơi tài sản mình, phô trương của cải dư dật mình. Chẳng có người nào chuộc được anh em mình, hoặc đóng giá chuộc người nơi Đức Chúa Trời, hầu cho người được sống mãi mãi, chẳng hề thấy sự hư nát. Vì giá chuộc mạng sống họ thật mắc quá, người không thể làm được đến đời đời." Thi-thiên 49 cho chúng ta thấy rằng con người không thể trả cho tội lỗi của người khác được. Huyết của một người hay sự giàu có không thể trả cho tội lỗi của người khác. Chúng ta không có thể được chuộc bởi anh em mình, chúng ta không thể được cứu bởi một người khác.

"Vì huyết của bò đực và dê đực không thể cất tội lỗi đi được" (Hê-bơ-rơ 10:4). Chúng ta chắc nhớ rằng trong thời Cựu Uớc người ta dâng của lễ mà huyết của bò đực và dê đực được dâng làm của tế lễ chuộc tội cho dân sự. Nhưng sách Hê-bơ-rơ chép rất rõ rằng huyết của những con thú nầy không thể đền trả cho tội lỗi của con người. Những con thú nầy chỉ là hình bóng về một thực sự trong tương lai rằng Chúa Cứu Thế sẽ đến và huyết Ngài đổ ra thay cho chúng ta. Những con thú nầy không thể nào cất tội lỗi của chúng ta đi được. Chính chúng nó còn bất lực thì làm sao có thể trả cho tội lỗi của con người được? Vì vậy huyết của bò đực và dê đực thì không đủ. Xin mở ra với tôi trong 1Phi-e-rơ 1:18, "vì biết rằng chẳng phải bởi vật hay hư nát như bạc hoặc vàng mà anh em đã được chuộc khỏi sự ăn ở không ra chi của tổ tiên truyền lại cho mình, bèn là bởi huyết báu Đấng Christ, dường như huyết của chiên con không lỗi không vít." Không phải nhờ bạc và vàng. Bill Gate dù rất giàu có nhưng không thể dùng tiền để mua sự cứu rỗi. Bạc và vàng không đủ để trả cái giá chuộc tội cho người ta.

Cuối cùng, chúng ta thấy rằng việc làm của con người cũng không đủ. Sách Ê-sai chép ngay cả những việc lành của chúng ta cũng chỉ như áo nhớp trước mặt Chúa. Rô-ma 3:23 chép rõ ràng, "vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời." Cho nên không có một người công bình nào có thể đứng trước mặt Đức Chúa Trời và nói rằng: "Tôi xứng đáng hưởng được sự chuộc tội của Ngài". Chúng ta sẽ không bao giờ dám đứng trước Chúa và nói rằng: "Xin cho tôi điều mà tôi đáng được nhận" bởi vì khi đứng trước mặt Đức Chúa Trời dầu cho chúng ta cố gắng làm nhiều việc lành thì cũng chỉ xứng đáng nhận lãnh cơn thạnh nộ của Ngài. Vì vậy không phải bởi con người, không phải bởi của tế lễ, không phải bởi bạc và vàng, không phải bởi chính việc làm của chúng ta... Không có điều nào trong những điều nầy có thể cứu. Vậy thì điều gì có thể cứu được? Huyết của Chúa Cứu Thế.

Tại sao huyết của Chúa Cứu Thế gọi là quí báu trong 1Phi-e-rơ 1:18? Quí báu bởi vì đó là cách duy nhất cho chúng ta được chuộc. Chúng ta yêu mến cái gì có một không hai, chúng ta đánh giá cao những vật hiếm. Vậy thì huyết của Chúa Cứu Thế độc nhất vô nhị, hiếm có và quí báu là dường nào! Chỉ có một con đường cứu rỗi. Chúa Giê-xu phán: "Ta là đường đi, lẽ thật và sự sống. Chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha." Chúa Giê-xu là con đường duy nhất dẫn đến sự cứu rỗi. Chỉ có huyết của Chúa Cứu Thế mới có thể thỏa mãn sự đòi hỏi công chính của Đức Chúa Trời. Không ai khác hơn có thể gánh trên vai mình cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời vì tội của người khác. Chỉ có Chúa Giê-xu, là Đức Chúa Trời và cũng là người, mới có thể gánh lấy sự rủa sả. Không ai khác có thể chuộc mạng cho người khác được. Chúa Cứu Thế là trọn vẹn. Hết thảy mọi người khác đều sa ngã, chống nghịch lại cùng Đức Chúa Trời và chính mình phạm tội. Chúa Cứu Thế là chiên con không tì không vết. Sách Hê-bơ-rơ chép, Ngài giống chúng ta trong mọi cách nhưng Ngài không có tội. Ngài là một chiên con không tì không vết. Ngài là Đấng duy nhất để chúng ta có thể chạy đến hòng mong được cứu rỗi.

Nhưng tại sao Ngài phải chết? Tại sao huyết của Chúa Giê-xu phải đổ ra? Tại sao Ngài phải chết một cái chết tàn nhẫn khủng khiếp như vậy? Tại sao cái giá phải trả quá cao? Cái giá chuộc tội cho chúng ta cao như vậy làvì cớ sự rủa sả. Sự rủa sả giáng trên chúng ta là sự rủa sả của sự chết. Giá phải trả cho tội lỗi chúng ta là sự chết. Chúa Giê-xu phải trả cái giá của chúng ta. Ngài phải gánh trên Ngài công giá của chúng ta. Ngài phải chết làm người thay thế cho chúng ta. Một trong những lẽ đạo thần học phổ biến nhất của giáo hội là lẽ đạo "sự chuộc tội thay". Khi Chúa Giê-xu chết trên thập tự giá là Ngài chết thế cho chúng ta. Cô-lô-se đoạn 3 chép rất rõ, khi Ngài chết, chúng ta chết với Ngài; Khi Ngài sống lại từ cõi chết chúng ta sống lại với Ngài; Như khi Ngài lên trời, chúng ta cũng sẽ được cất lên trời như vậy để ở với Ngài.

Ngài là Đấng thay thế cho chúng ta. Ngài gánh lấy tội lỗi của chúng ta. Ngài là người duy nhất công bình đã gánh lấy sự nhơ nhớp của chúng ta trên Ngài. Ngài kêu lên "Đức Chúa Trời tôi ôi, Đức Chúa Trời tôi ôi, sao Ngài lìa bỏ tôi!" Câu nói đó đáng lý phải ở trên môi chúng ta chớ không phải trên môi Ngài. Ngài gánh trên Ngài sự rủa sả, huyết Ngài đổ ra cho chúng ta. Cái chết ác nghiệt của Ngài nhắc nhở chúng ta về cái giá của sự cứu rỗi chúng ta. Chúa Cứu Thế Giê-xu không đáng phải chịu chết. Ngài sống một đời sống với mối liên hệ trọn vẹn với Đức Chúa Trời. Ngài là một trong Ba Ngôi từ cõi đời đời xuống thế gian nầy để trả nợ tội của chúng ta.

Chúng ta thấy trong phần Kinh Thánh của Ê-phê-sô đoạn 1 rằng sự cứu chuộc nầy tìm thấy trong Ngài. Điều nầy khiến chúng ta chú ý đến một vấn đề, bởi có người cho rằng sự cứu rỗi của chúng ta được hoàn tất bởi việc làm của Chúa Cứu Thế và của chúng ta nữa. Ê-phê-sô 1:7 chép "Ấy là trong Đấng Christ, chúng ta được cứu chuộc bởi huyết Ngài, được tha tội, theo sự dư dật của ân điển Ngài." Ở đây không chép là có một sự kết hợp giữa công việc của Chúa Cứu Thế và của chúng ta. Câu nầy không nói là chúng ta nhận được sự cứu rỗi là bởi việc làm của chúng ta. Không! Sự chuộc tội chỉ tìm thấy trong Chúa Cứu Thế và chỉ trong Ngài mà thôi. Thật là một sự an ủi lớn cho chúng ta khi biết được điều nầy. Thật là một an ủi lớn cho chúng ta hôm nay khi nhìn chăm vào lẽ thật của Thánh Kinh được chép ở đây, để thấy huyết quí báu của Chúa Cứu Thế Giê-xu, để biết rằng nhờ Ngài mà chúng ta được cứu. Kế hoạch cứu chuộc bắt đầu từ trước khi sáng thế được ứng nghiệm trong Chúa Cứu Thế Giê-xu. Bởi Ngài chúng ta được chuộc khỏi tội lỗi của chúng ta. Chúng ta thật hoàn toàn kinh ngạc khi nhìn thấy kế hoạch cứu rỗi tuyệt vời của Đức Chúa Trời cho chúng ta. Amen.

Lạy Cha chúng con ở trên trời. Chúa ôi, hôm nay một lần nữa chúng con biết ơn Ngài vì chúng con được suy gẫm về sự chuộc tội bởi huyết Chúa Cứu Thế Giêxu. Chúa ôi, xin cho chúng con hiểu được phước hạnh thật khi giờ đây chúng con đã được chuộc mua và phục hồi mối liên hệ với Ngài; Mối liên hệ của chúng con được phục hồi bởi tội lỗi của chúng con được tha thứ. Chúa ôi, xin cho chúng con thấy được tình yêu thương của Chúa Cứu Thế để chúng con thấy được cái giá cao phải trả cho sự cứu rỗi của chúng con, một giá được trả bằng chính Con yêu dấu của Ngài là Đấng mà Ngài đã sai đến thế gian chịu chết hầu cho chúng con được sống. Chúa ôi, xin cho môi miệng chúng con luôn cất lên lời ngợi khen Ngài về sự giàu có mà chúng con được ban cho trong Chúa Cứu Thế của chúng con. Chúng con cầu nguyện trong danh của Chúa Giê-xu. Amen.

Dịch từ bài giảng của Mục sư Marc Renkema
Trinity OPC Bothell WA USA

Thánh Kinh | Bài Học Kinh Thánh | Đời Sống & Đức Tin | Tìm Hiểu Tin Lành

Tin Lành nầy về nước Đức Chúa Trời sẽ được giảng ra khắp đất, để làm chứng cho muôn dân. Bấy giờ sự cuối cùng sẽ đến. (Mathiơ 24:14)