Trang Bìa > Đời Sống & Đức Tin > Bạn Đọc Hỏi Đáp > Định sẵn cho hỏa ngục?  


Câu hỏi:
Nếu nói Chúa định sẵn cho một số người được cứu, vậy chẳng phải số còn lại bị "định sẵn cho hỏa ngục sao? Tại sao Chúa làm ra hỏa ngục làm gì? Sao Chúa không thay đổi lòng người ta để người ta cũng được cứu? Vậy những người hư mất chẳng phải sinh ra chỉ để đi địa ngục sao? Họ chẳng phải như vật tiêu khiển trong tay Chúa sao?

Trả lời:
Câu hỏi của bạn đã đụng đến một vấn đề lớn của thần học Cơ Đốc. Trước khi trình bày với bạn quan điểm của chúng tôi về vấn đề này, chúng tôi xin nói thêm rằng trong vấn đề này vẫn đang có nhiều quan điểm lập trường khác nhau. Nếu bạn mang vấn đề này ra trình bày với một số tín hữu Cơ Đốc khác, có thể bạn sẽ được một câu trả lời khác. Tại đây chúng tôi không muốn bài bác lập trường của ai. Chúng tôi chỉ xin được trình bày lập trường của chúng tôi, là điều chúng tôi tin rằng Kinh Thánh bày tỏ. Bởi có lần chúng tôi đã từng viết cho bạn rằng cùng một quyển Kinh Thánh nhưng với trí khôn hữu hạn của con người và mức độ tìm kiếm Chúa khác nhau nên nhiều tín hữu Cơ đốc có thể có những suy nghĩ khác nhau trên cùng một vấn đề.

Bạn suy luận có lý khi nghĩ đến vấn đề "định sẵn cho địa ngục" nếu như đã có vấn đề "định sẵn cho thiên đàng." Êphêsô 1:4 có nói về sự định sẵn cho sự cứu rỗi như sau "trước khi sáng thế, Ngài đã chọn chúng ta trong Đấng Christ, đặng làm nên thánh không chỗ trách được trước mặt Đức Chúa Trời" (Êphêsô 1:4) như vậy điều bạn đã nghe về sự chọn lựa trước khi sáng thế là chính xác. Thế thì chẳng phải những người còn lại được "định sẵn cho hỏa ngục" sao? Tại sao Chúa tạo ra hỏa ngục? Tại sao Chúa cho người ta ra đời làm gì để đi địa ngục? Tại sao Chúa không thay đổi người ta để người ta tin Chúa? Tất cả những câu hỏi trên của bạn đều rất có lý khi đứng ở góc nhìn hữu hạn của con người. Thật ra chính bản thân tôi cũng đã rất sốc khi lần đầu được tiếp cận với giáo lý này. Tôi đã từng cảm thấy không thể nào tin được và không thể nào hiểu nổi! Tuy nhiên, chúng ta hãy bình tĩnh và nhìn nhận vấn đề ngay từ căn nguyên ban đầu của nó.

Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên thế gian và con người trọn vẹn hoàn hảo không biết tội lỗi. Hai con người đầu tiên Ađam và Êva không mang trong mình bất kỳ xu hướng gì của tội lỗi. Chúng ta ngày nay không giống như hai con người ban đầu đó vì chúng ta sanh ra đã mang sẵn trong mình xu hướng chuộng tội lỗi. Tội lỗi như chúng tôi đã từng viết cho bạn, không cần là giết người, cướp của... mà chính là từng suy nghĩ của sự nóng giận, căm ghét, ganh tị, thiên vị, thiếu trách nhiệm...và chúng ta không có khả năng đắc thắng bản ngã của mình. Con người từ ban đầu do Đức Chúa Trời tạo ra hoàn toàn khác: không xu hướng về tội lỗi và hoàn toàn có khả năng lựa chọn điều thiện hay điều ác. Sáng Thế Ký 2:16,17 cho chúng ta giao ước đầu tiên mà Đức Chúa Trời lập cùng loài người: "Rồi, Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán dạy rằng: Ngươi được tự do ăn hoa quả các thứ cây trong vườn; nhưng về cây biết điều thiện và điều ác thì chớ hề ăn đến; vì một mai ngươi ăn chắc sẽ chết.". Điều đáng buồn là hai con người đầu tiên đó đã chọn bất tuân lời Chúa và vì vậy mà khai thông con đường cho tội lỗi vào trong thế giới loài người. Kinh Thánh chép: "Cho nên, như bởi một người mà tội lỗi vào trong thế gian, lại bởi tội lỗi mà có sự chết, thì sự chết đã trải qua trên hết thảy mọi người như vậy, vì mọi người đều phạm tội." (Rôma 5:12 ) Ađam với tư cách là thủy tổ loài người đã phạm tội. Hậu quả của nó không chỉ là trên cá nhân Ađam mà trên toàn thể loài người. Số phận cả nhân loại đã đổi thay từ sau sự sa ngã của Ađam. Đức Chúa Trời tuyên án cho cả nhân loại (Sáng Thế Ký 3:14-19 xin bạn tham khảo thêm). Đó là lý luận về mặc "pháp lý". Về thực tế, một khi tội lỗi đã vào thế giới loài người, con người sanh ra mang sẵn bản ngã xu hướng về tội lỗi trong mình và vì vậy, mỗi con người thật sự chính mình cũng phạm tội (như trong thư trước chúng tôi có trình bày với bạn về vấn đề tội lỗi của con người trong tiêu chuẩn của Đức Chúa Trời). Luật pháp của Đức Chúa Trời rất rõ ràng: hễ phạm tội thì phải đi địa ngục! Đức Chúa Trời không "tiêu khiển" trong việc người ta đi địa ngục và Ngài cũng không "định sẵn" cho người ta đi hỏa ngục. Tuy nhiên người ta đi địa ngục là bởi tự mình không đạt đến tiêu chuẩn công bình mà Đức Chúa Trời đặt ra và lý do người ta không thể đạt đến là vì tội lỗi đã vào thế gian xâm nhập vào thế giới loài người. Đức Chúa Trời có hai đức tính tiêu biểu dường như đối lập nhau: Ngài rất yêu thương nhưng Ngài cũng rất thánh khiết. Đức Chúa Trời rất ghét tội lỗi và Ngài không thể chấp nhận bất kỳ một tội lỗi nào dù rất nhỏ. Thế thì, đáng lẽ thì cả nhân loại phải đi địa ngục. Và nếu thế thì cả tôi và bạn cũng ở trong số đó mà không hề có lý do gì để "khiếu nại" Đức Chúa Trời cả!

Tuy nhiên, vì sự vinh hiển Ngài, Đức Chúa Trời hoạch định một chương trình cứu rỗi qua Chúa Giêxu để cứu một số người. Sự cứu rỗi này giống như là "lịnh ân xá" đặc biệt cho một số tử tội, còn những tử tội khác nếu không được ân xá thì cũng không có lý do gì để khiếu nại cả. Giống như một người có nhiều con nợ, nếu người đó quyết định tha nợ cho một vài con nợ nào đó thì những con nợ còn lại có khiếu nại được không? Chính vì vậy mà sự cứu rỗi được Kinh Thánh gọi là "ân điển", là "ơn" chớ không phải là việc bình thường. Đức Chúa Trời đã "ân xá" cho chúng ta không phải vì bất kỳ điều gì của chúng ta mà chỉ vì lòng thương xót Ngài, và tối hậu là vì sự vinh hiển của Ngài. Với tư tưởng đó, xin bạn hãy đọc lại Êphêsô 1:4-6 và Êphêsô 2:3-7, bạn sẽ thấy Kinh Thánh thể hiện ý tưởng đó. "Trước khi sáng thế, Ngài đã chọn chúng ta trong Đấng Christ, đặng làm nên thánh không chỗ trách được trước mặt Đức Chúa Trời, bởi sự thương yêu của Ngài đã định trước cho chúng ta được trở nên con nuôi của Ngài bởi Đức Chúa Jêsus Christ, theo ý tốt của Ngài, để khen ngợi sự vinh hiển của ân điển Ngài đã ban cho chúng ta cách nhưng không trong Con yêu dấu của Ngài!" Khi nghĩ đến điều này, bạn có cảm thấy như mình "suýt chết" mà được cứu không? Chúng ta sẽ biết ơn Chúa biết bao khi chúng ta biết được rằng chúng ta được cứu chỉ bởi lòng thương xót của Chúa.

Vấn đề bạn nêu lên trong phần sau là tại sao Chúa không thay đổi lòng hết thảy và cứu hết thảy. Chúng tôi xin trả lời ấy là vì ý muốn toàn quyền của Ngài mà chúng ta là con người, là vật thọ tạo của Chúa, có lẽ không có quyền "chất vấn" thẩm quyền và ý định của Chúa. Điều này nghe có vẻ lạnh lùng độc đoán quá phải không? Tuy nhiên, nếu bạn để thì giờ lắng lòng lại suy gẫm xem Đức Chúa Trời là ai thì bạn sẽ thấy rằng chúng ta không có quyền chất vấn thẩm quyền đó. Bạn hãy nhìn vũ trụ vĩ đại này xem, với biết bao dãy thiên hà, mỗi dãy có biết bao vì tinh tú, mà chỉ một vì tinh tú đó đã là một mặt trời rất vĩ đại đối với chúng ta. Vậy mà Đức Chúa Trời tạo ra cả vũ trụ đó chỉ bằng lời phán của Ngài. Sáng Thế Ký đoạn 1 chép về công cuộc sáng tạo nhắc lại nhiều lần "Đức Chúa Trời phán... thì có". Đức Chúa Trời chẳng phải "đồng hàng" với con người chúng ta, hay vĩ đại hơn chút ít mà Ngài là vô cùng lớn lao vượt hơn trí hiểu của chúng ta. Chúng ta chỉ là một vật thọ tạo nhỏ bé của Ngài nhưng Ngài đã lấy lòng yêu thương đối cùng chúng ta, Ngài tạo ra chúng ta "như hình Ngài". Dù chúng ta chống nghịch Ngài, chẳng biết vâng phục Ngài, nhưng Ngài vẫn thực hiện một chương trình cứu rỗi trả giá bằng chính huyết của Con Ngài là Chúa Giêxu... điều đó chẳng đủ lớn lao khiến chúng ta chỉ biết sấp mình trước mặt Ngài trong lòng biết ơn sao? Liệu chúng ta còn có thể đứng trước Ngài mà phàn nàn cho "người láng giềng" không được cứu sao? "Nhưng, hỡi người, ngươi là ai, mà dám cãi lại cùng Đức Chúa Trời? Có lẽ nào cái bình bằng đất sét lại nói với kẻ nắn nên mình rằng: Sao ngươi đã làm nên ta như vậy? Người thợ gốm há chẳng có quyền trên đất sét, cùng trong một đống mà làm ra hạng bình để dùng việc sang trọng, lại hạng bình khác để dùng việc hèn hạ sao?" (Rôma 9:20-21) Xin bạn đọc hết đoạn Kinh Thánh trong Rôma 9:6-23 sẽ thấy rất rõ điều chúng tôi mới trình bày. Dù chúng tôi hiểu điều này mới nghe thấy rất khó chấp nhận nhưng đó là sự thật mà Kinh Thánh bày tỏ và chúng tôi chỉ xin được trình bày theo lời của Kinh Thánh mà thôi.

Trên cơ sở của vấn đề đã được làm sáng tỏ ở trên về sự định sẵn cho sự cứu rỗi và sự hư mất của những người không được chọn, chắc bạn cũng thấy rõ câu trả lời cho vấn đề những người qua đời mà chưa được biết Chúa Giêxu mà bạn có nêu lên cho chúng tôi: Những ai qua đời mà chưa tin nhận Chúa Giêxu thì không được cứu dù người đó chưa bao giờ nghe nói về Chúa. Bạn nghe điều này thấy có vẻ bất công nhưng nếu chúng ta chấp nhận được vấn đề mới được trình bày ở trên thì vấn đề này cũng theo đó mà được giải tỏa. Chúng ta lý luận theo cách mà chúng ta cho là công bình nhưng thật ra con người không ai là công bình, Rôma 3:10,12 chép: "như có chép rằng: Chẳng có một người công bình nào hết, dẫu một người cũng không.", "Chúng nó đều sai lạc cả, thảy cùng nhau ra vô ích; Chẳng có một người làm điều lành, dẫu một người cũng không." Chúng ta cho là bất công khi có người cả đời chưa bao giờ được nghe đến Tin Lành làm sao họ có cơ hội để tin Chúa, vậy tại sao họ lại không được cứu! Chúng ta biết rằng Đức Chúa Trời là Đấng công bình và chúng ta không nên có một chút nghi ngờ về sự công bình của Ngài. Đức Chúa Trời cũng biết tất cả mọi việc dù làviệc kín nhiệm hơn hết kể cả lòng và ý tưởng của chúng ta. Cho nên đối với những người mà Chúa không có ý định cứu thì Ngài không cảm động lòng người đó, thì dù họ có được nghe giảng nhiều lần họ vẫn không thể nào tin Chúa. Vì vậy, việc họ được nghe giảng Tin Lành hay không thật ra vẫn không làm vấn đề khác đi chút nào. Nếu chúng ta nhìn vấn đề một cách khác đi chúng ta sẽ thấy nó sáng tỏ hơn: Việc Tin Lành được giảng ra cho ai đó là cách Chúa làm trong sự tể trị của Ngài để qua đó mà một người nghe Tin Lành và được cứu. Tin Lành đến với một người không nhất thiết là phải có người nào đó nói với họ. Chúa có thể dùng một trang Kinh Thánh của ai vất đi đâu đó mà người này nhặt được để thức tỉnh lòng người được chọn tìm kiếm chính Ngài. Trong sự tể trị thần hựu của Chúa thì không có điều gì là khó quá cho Ngài cả. Ngược lại, với những người không được chọn thì dù có nghe nhiều lần, họ vẫn không tin. Chúng ta có thể thấy điều nầy rất rõ trong thế giới ngày nay: Ngày nay Tin Lành được giảng ra rộng khắp bằng nhiều phương tiện nhưng vẫn chỉ có một số người nào đó tin mà thôi. Những người qua đời mà chưa nghe nói về Chúa và chưa tin Ngài thì cũng giống như những người ngày nay nghe nói về Chúa mà không tin vậy: Vấn đề cốt lõi là ở tại sự chọn lựa của Chúa chớ không phải tại cơ hội người ta nghe dù rằng Chúa dùng việc người ta được nghe làm cơ hội để Chúa cứu người đó. Khi hiểu được điều này chúng ta càng hạ mình xuống mà không có chút gì kiêu ngạo về mình trong sự cứu rỗi của chúng ta: bởi chẳng phải vì "tôi chọn lựa khôn ngoan sáng suốt hơn anh kia" mà tôi được cứu. Chúng ta được cứu chỉ bởi lòng thương xót của Chúa đối cùng chúng ta mà thôi. Cho nên khi hiểu được điều nầy chúng ta càng có cớ lớn để cảm tạ Chúa và muốn sống một cuộc đời theo ý của Ngài.

Thánh Kinh | Bài Học Kinh Thánh | Đời Sống & Đức Tin | Tìm Hiểu Tin Lành

Tin Lành nầy về nước Đức Chúa Trời sẽ được giảng ra khắp đất, để làm chứng cho muôn dân. Bấy giờ sự cuối cùng sẽ đến. (Mathiơ 24:14)