Trang Bìa > Bài Học Kinh Thánh > Sách 1Phierơ > Vấp Ngã Bởi Hòn Đá - 7/2008  


VẤP NGÃ BỞI HÒN ĐÁ
(1Phierơ 2:7b-8)

Kính thưa quý hội thánh yêu dấu trong danh Cứu Chúa Giêxu Christ. Có người cho rằng những người Cơ Đốc là những kẻ kiêu ngạo: Người Cơ Đốc cho rằng mình có được lẽ thật và mọi người khác đều sai trật cả. Nếu bất đồng ý kiến với họ, họ sẽ nói với bạn rằng bạn bị định sẵn cho hỏa ngục. Còn đồng ý với họ thì bạn sẽ được đi thiên đàng. Họ tuyên bố rằng Giêxu là con đường cứu rỗi duy nhất, là con đường duy nhất đưa người ta đến cùng Đức Chúa Trời. Họ dễ dàng kết án địa ngục hàng triệu những tín đồ Phật Giáo, Hồi Giáo, người vô thần, người theo thuyết duy linh lương thiện và hết thảy mọi người nào không theo những tiêu chuẩn hẹp hòi của họ. Những kẻ ngốc tự cao này tự nghĩ sao về mình mà lại cho rằng chỉ mình là đúng còn mọi người khác đều sai trật cả?

Liệu Cơ Đốc giáo có gây khó chịu cho người khác không? Chắc hẳn là có! Nếu chúng ta nghi ngờ về cảm nghĩ này, không tin ý kiến này là khá phổ biến, thậm chí trên nước Mỹ, thì hãy thử binh vực câu nói của Chúa Giêxu trong Giăng đoạn 14 câu 6, "Ta là đường đi, lẽ thật và sự sống. Chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha." Chúng ta hãy thử biện giải cho lời phát biểu đó trước những đài phát thanh ngày nay. Hoặc giả chúng ta có thể nói chuyện với người láng giềng không tin Chúa của chúng ta về câu nói của Phierơ trong Công vụ đoạn 4 câu 12, "Chẳng có sự cứu rỗi trong Đấng nào khác. Vì ở dưới trời chẳng có danh nào khác ban cho loài người để chúng ta phải nhờ đó mà được cứu." Phản ứng của nhiều người đều giống nhau dù đôi khi có lẽ người ta không nói ra. Sự thật là Kinh Thánh trong 1Phierơ đoạn 2 tại đây và nhiều chỗ khác cho chúng ta biết rằng toàn thể nhân loại sẽ chịu phán xét trên nền tảng mối tương giao của họ với Chúa Giêxu. 1Phierơ đoạn 2 từ câu 4 đến câu 10 trình bày một sự phân cách hết sức rõ rệt giữa những người tin Chúa Giêxu và những người cuối cùng khước từ Ngài. Mọi người sẽ bị phán xét tùy thuộc vào mối tương quan của họ với hòn đá góc nhà. Hãy tin nơi Ngài, chúng ta sẽ được nên vật liệu xây nên nhà thiêng liêng nơi Đức Chúa Trời ngự. Chúng ta sẽ được ban cho sự sống đời đời, một cơ nghiệp đời đời không bao giờ tàn héo được giữ trên trời cho chúng ta. Ngược lại, nếu chúng ta khước từ Ngài, hòn đá sẽ trở nên hòn đá gây cho vấp ngã, hay theo Mathiơ đoạn 21, làm cho giập nát những người khước từ không tin Đấng Christ làm Cứu Chúa mình. Nếu khước từ Đấng Christ, chúng ta sẽ bị Đức Chúa Trời đoán phạt.

Sự khẳng định rằng Chúa Giêxu là con đường cứu rỗi duy nhất không phải là ý kiến của những Cơ Đốc Nhân ngây thơ mà là sự dạy dỗ rõ ràng của chính Lời Đức Chúa Trời. Đây là điều chính Đức Chúa Trời phán với thế gian này. Chẳng phải Cơ Đốc Nhân tự khẳng định điều này một cách kiêu ngạo trước thế giới. Họ không thể làm thế bởi họ hiểu rằng họ đứng trước mặt Đức Chúa Trời không phải với sự khôn ngoan riêng mình hay sự công bình riêng mà chỉ bởi ân điển của Đức Chúa Trời mà thôi. Thịt và huyết không mặc khải điều này cho chúng ta mà chỉ bởi Đức Chúa Trời mà thôi. Chúng ta không khoe về chính mình, như sứ đồ Phaolô có nói trong sách Galati, mà khoe về thập tự giá của Đấng Christ. Chúng ta không đứng trước thế gian một cách cao ngạo mà đứng trước mặt Đức Chúa Trời cách khiêm nhường. Ấy chính sự khiêm nhường đưa chúng ta đến thập tự giá, khiến chúng ta quỳ gối xuống trước mặt Chúa xưng nhận sự bất xứng của chúng ta và nhìn nhận mình hoàn toàn nhờ cậy nơi Đấng Christ để được sự cứu rỗi. Ngược lại, thật là ngạo mạn nếu nói rằng có những phương cách cứu rỗi nào khác, rằng sự cứu rỗi có thể tìm kiếm được bởi công việc của riêng chúng ta, rằng có những phương cách nào đó mà nhờ đó chúng ta có thể tự cứu chuộc mình. Không, tín hữu Cơ Đốc không phải là những người kiêu ngạo! Họ cũng không tự khẳng định điều gì vượt ngoài những gì chính Đức Chúa Trời đã khẳng định liên quan đến sự cứu rỗi.

Đoạn Kinh Thánh hôm nay của chúng ta tập trung vào những người khước từ Đấng Christ, quay lưng lại với hòn đá góc nhà, là những thợ xây nhà đã khước từ hòn đá góc nhà. Thế thì những thợ xây nhà đã khước từ Đấng Christ đó là ai? Sứ đồ Phierơ trích dẫn hai đoạn Kinh Thánh Cựu ước để giải thích sự khước từ Đấng Christ này. Ông trích dẫn Thi Thiên 118 câu 22 và Êsai đoạn 8 câu 14. Hai đoạn Kinh Thánh Cựu ước này không chỉ được trích dẫn tại đây mà còn được trích dẫn ở nhiều chỗ khác trong Tân Ước nữa. Chúng ta có thể tìm thấy chúng trong Mathiơ đoạn 21, Mác đoạn 8 và 12, Luca đoạn 20, Công vụ đoạn 4, Rôma đoạn 9 và một số nơi khác nữa. Chúa Giêxu tự nói về mình rằng Ngài là hòn đá góc nhà bị bỏ ra của Thi Thiên 118. Khi chúng ta đọc trong Mathiơ đoạn 21 và những đoạn Kinh Thánh tương ứng trong Mác đoạn 12 và Luca 20, Chúa Giêxu trích dẫn những câu này sau ẩn dụ về những kẻ trồng nho gian ác. Chúng ta biết rằng ẩn dụ này kể về những kẻ trồng nho làm việc trong vườn nho của chủ. Người chủ sai đầy tớ mình đến cùng những kẻ trồng nho. Những kẻ trồng nho hoặc đuổi đầy tớ về tay không hoặc giết đầy tớ đi. Cuối cùng chủ sai chính con trai mình đến cùng bọn trồng nho vì cho rằng cuối cùng những kẻ trồng nho sẽ nhìn nhận con trai chủ và chịu tiếp đón con trai đó. Nhưng chúng ta đọc thấy rằng cuối cùng con trai chủ cũng bị giết bởi tay những kẻ trồng nho tham lam này. Chủ ý của ẩn dụ này là: những người Pharisi và lãnh đạo dân Do Thái là đối tượng của ẩn dụ này đã khước từ Đấng Christ, đóng đinh Ngài và bởi việc làm đó họ đã giết đi con trai của chủ vườn nho. Ngay sau ẩn dụ này Chúa Giêxu trích dẫn Thi Thiên 118 câu 22 về hòn đá bị loại ra trở nên đá góc nhà. Chúng ta thấy ở phần cuối Phúc Âm Mathiơ những lãnh đạo của dân Ysơraên đã khước từ Đấng Christ. Họ đã bỏ Ngài đi như một loại đá vô ích. Họ xem Chúa Giêxu như một loại đá không vừa ý họ nên không dùng xây cất được. Đấng Christ không khớp vào khuôn mẫu của họ. Trong Rôma đoạn 9, những nguyên tắc được gắn liền không chỉ với những lãnh đạo người Do Thái mà cả với chính dân Do Thái là những người đã khước từ Đấng Christ. Chúa Giêxu, như Phúc Âm Giăng chép, đã đến với dân Ngài nhưng dân Ngài chẳng hề nhận lấy. Họ chẳng tin Ngài. Hầu hết những người Do Thái thời bấy giờ, cũng giống như hàng ngũ lãnh đạo của họ, đã khước từ Chúa Giêxu. Họ trông đợi một Đấng Mêsi theo cách khác.

Khi đến với 1Phierơ đoạn 2, chúng ta phải hiểu rằng những thợ xây nhà khước từ Đấng Christ không chỉ là những người Do Thái mà là cả nhân loại, là hết thảy những ai khước từ Đấng Christ, Đấng Cứu Thế. Trong 1Phierơ đoạn 2 câu 4, "...hòn đá sống, bị người ta loại ra..." không chỉ riêng ra người Do Thái và những lãnh đạo của họ hay một nhóm người nào mà đề cập đến hết thảy những ai khước từ Đấng Christ. Cả người Do Thái lẫn người ngoại đã vứt bỏ Đấng Christ vào đống gạch đá của lịch sử, gạt Ngài qua một bên như là sự vụn vặt không cần thiết cho sự cứu rỗi của họ. Khi khước từ Chúa Giêxu Christ, họ đã khước từ hòn đá góc nhà. Họ đã bỏ qua một bên Đấng Đức Chúa Trời chọn lựa làm đá góc nhà của nhà thiêng liêng. Làm điều đó, không chỉ họ đã xoay lưng lại với Đấng Christ mà còn quay lưng lại với Đức Chúa Trời. Như Thi Thiên 127 câu 1 chép: "Nếu Đức Giê-hô-va không cất nhà, thì những thợ xây cất làm uổng công." Những người khước từ Đấng Christ, là hòn đá góc nhà của Đức Chúa Trời, có thể xây dựng nên nhà của riêng mình, có thể xây dựng thế giới cho chính mình theo ý muốn ích kỷ của mình. Họ có thể đặt những thần tượng khác làm hòn đá góc nhà của căn nhà họ, nhưng nếu những hòn đá của họ không được xây dựng chung quanh Đấng Christ, căn nhà của họ chắc chắn sẽ sụp đổ. Nói cách khác, con người không thể tìm thấy sự cứu rỗi bằng phương cách nào khác. Những điều người ta trông cậy đó sẽ không đứng vững.

Đoạn Kinh Thánh chúng ta mô tả những thợ xây nhà đó là không vâng phục. Họ không vâng phục không chỉ vì không vâng theo mười điều răn của Đức Chúa Trời, không sống đúng theo tiêu chuẩn đạo đức của Đức Chúa Trời, mà lại còn khước từ sự kêu gọi của Phúc Âm Đức Chúa Trời. 1Phierơ đoạn 4 câu 17 chép: "Vì thời kỳ đã đến, là khi sự phán xét sẽ khởi từ nhà Đức Chúa Trời; vả, nếu khởi từ chúng ta, thì sự cuối cùng của những kẻ chẳng vâng theo Tin Lành Đức Chúa Trời sẽ ra thế nào?" Những người khước từ Đấng Christ đã không vâng phục sự kêu gọi của Tin Lành. Họ đã được Đức Chúa Trời gọi phải đáp lời Đấng Christ: đặt lòng tin nơi Ngài hay khước từ Ngài. Đức Chúa Trời kêu gọi chúng ta phải vâng phục Ngài và nhận Ngài làm Chúa và Cứu Chúa duy nhất của thế gian, để cúi xuống trước Ngài và chỉ trước một mình Ngài mà thôi. Lời kêu gọi của Đức Chúa Trời cho toàn nhân loại là hãy tin Chúa Giêxu làm Chúa và Cứu Chúa mình. Khước từ Chúa Giêxu là khước từ chính Đức Chúa Trời. Chính Chúa Giêxu bày tỏ rõ ràng điều này xuyên suốt sách Phúc Âm Giăng. Chúa Giêxu gắn bó chặt chẽ với Đức Chúa Trời đến nỗi ai khước từ Chúa Giêxu là khước từ chính Đức Chúa Trời. Ai không lắng nghe lời kêu gọi của Tin Lành hầu tin Chúa Giêxu là không vâng phục Đức Chúa Trời. Khước từ Đấng Cứu Thế đồng nghĩa với việc không vâng phục Đức Chúa Trời. Những ai tìm cách xây đắp cuộc đời mình xoay quanh bất cứ điều gì không phải là Đấng Christ là không vâng phục, và bởi đó đã tự loại mình ra khỏi nhà mà Đức Chúa Trời xây cho chính mình Ngài. Chủ đề xuyên suốt đoạn Kinh Thánh này là: Không có sự cứu rỗi bên ngoài hòn đá góc nhà, là Đấng Christ. Nếu chúng ta không thuộc về nhà thiêng liêng mà Đức Chúa Trời đang dựng xây trong sự liên hiệp với đá góc nhà thì chúng ta không thuộc về nước Đức Chúa Trời. Vấn đề giản dị chỉ có thế!

Hơn nữa, đoạn Kinh Thánh triển khai xa hơn rằng đối với những ai khước từ, hòn đá được dùng xây dựng nhà thiêng liêng của Đức Chúa Trời trở nên "đá gây cho vấp váp, là đá lớn làm cho sa ngã." Nó trở nên một hòn đá làm cho sa ngã. Nói cách khác, tại đây, sứ đồ Phierơ đang nói với chúng ta rằng hòn đá này không thể bị người ta làm ngơ đi. Thế gian không thể chỉ giẫm chân trên Ngài mà bước tiếp trên đường đời dường như chẳng có điều gì xảy ra. Kinh Thánh cho chúng ta biết những ai muốn khước từ Đấng Christ sẽ phải vấp ngã. Trong Êsai đoạn 8 từ câu 13 đến 15, ngữ cảnh của lời trích dẫn trong đoạn Kinh Thánh chúng ta hôm nay, Đức Chúa Trời được đề cập đến là nơi thánh cho những kẻ tin. Ngài bảo đảm cho những ai tin Ngài rằng dù sự phán xét của Ngài sẽ tỏ ra nghịch cùng dân Ysơraên, Ngài sẽ là vầng đá không hề rúng động cho những ai tin Ngài. Tuy nhiên đối với những ai không vâng phục, khước từ Đức Chúa Trời, Ngài trở nên hòn đá gây cho vấp váp, là đá làm cho sa ngã. Những ai vấp bởi Ngài sẽ ngã và bởi đó phải chịu sự đoán phạt của Đức Chúa Trời. Những ai khước từ Tin Lành ân điển, không tin Chúa Giêxu Christ làm Cứu Chúa duy nhất của mình, làm phương cách cứu rỗi duy nhất của mình, sẽ phải vấp ngã vì Tin Lành. Họ không thể và sẽ không quỳ gối xuống trước Đấng Christ. Họ vấp ngã vì Tin Lành mà không thể chấp nhận nó. 1Côrinhtô đoạn 1 câu 22 đến 24 nói về Đấng Christ rằng: "Vả, đương khi người Giu-đa đòi phép lạ, người Gờ-réc tìm sự khôn ngoan, thì chúng ta giảng Đấng Christ bị đóng đinh trên cây thập tự, là sự người Giu-đa lấy làm gương xấu, dân ngoại cho là dồ dại; song le, về những người được gọi, bất luận người Giu-đa hay người Gờ-réc, thì Đấng Christ là quyền phép của Đức Chúa Trời và sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời. Bởi vì sự dồ dại của Đức Chúa Trời là khôn sáng hơn người ta, và sự yếu đuối của Đức Chúa Trời là mạnh hơn người ta." Trong sách 1Côrinhtô này, sứ đồ Phaolô đang trung tín rao giảng về Đấng Christ bị đóng đinh, rằng Ngài phải chết trên thập tự giá, bị Đức Chúa Trời rủa sả để cứu chuộc dân Ngài. Thế nhưng người Do Thái không thể chấp nhận một Đấng Cứu Chuộc như thế, một Đấng Mêsi bị Đức Chúa Trời rủa sả. Họ không thể chấp nhận một Đấng làm tôi tớ chịu khổ đến nỗi chết. Chúa Giêxu là hòn đá gây cho vấp váp. Họ trông chờ một Đấng Mêsi không như Ngài. Họ trông chờ một Đấng Mêsi ban cho họ quyền lực trên đất này. Họ không trông chờ một Đấng cứu họ khỏi tội lỗi khiến họ được đẹp lòng Đức Chúa Trời. Người Hy Lạp vấp ngã bởi cùng một hòn đá ấy, cho rằng thật là dại dột khi tin có sự sống lại từ trong kẻ chết để có thể tin nơi Đấng Christ. Chúng ta thấy những người ấy vấp ngã bởi hòn đá. Họ không thể chấp nhận phương cách cứu rỗi của Đức Chúa Trời. Theo Kinh Thánh, chỉ có một phương cách duy nhất là qua Chúa Giêxu Christ, Đấng đã bị đóng đinh. Chỉ có một phương cách cứu rỗi mà thôi! Họ vấp ngã vì họ không hiểu Tin Lành và khước từ Tin Lành. Galati đoạn 5 câu 11 chép: "Hỡi anh em, về phần tôi, nếu tôi còn giảng phép cắt bì, thì sao tôi còn bị bắt bớ nữa? Sự vấp phạm về thập tự giá há chẳng phải bỏ hết rồi sao?" Sứ đồ Phaolô muốn nói rằng nếu chúng ta được cứu chuộc chỉ bởi sự vâng phục theo luật pháp bên ngoài thôi thì Đấng Christ có mục đích gì?

Chỗ khiến người ta khó chịu về Tin Lành là niềm tin rằng Chúa Giêxu là câu trả lời duy nhất, rằng Cơ Đốc Giáo là độc nhất vô nhị. Không có sự cứu rỗi trong Đấng nào khác và chúng ta sẽ phải chịu trách nhiệm về cách chúng ta đáp lời hòn đá góc nhà đó. Sự kêu gọi của Tin Lành trong 1Phierơ đoạn 2 là chúng ta phải tin Đấng Christ như là phương cách cứu rỗi duy nhất, rằng chúng ta phải được xây dựng nên nhà thiêng liêng, hầu việc Đức Chúa Trời như những thầy tế lễ thánh, dâng lên Ngài những của tế lễ thiêng liêng đẹp lòng Đức Chúa Trời. Nếu chúng ta không tin Ngài, chúng ta phải vấp ngã và chịu đoán xét. Ấy là lý do tại sao Tin Lành gây cho vấp ngã. Nó không thể bị làm giảm nhẹ đi. Sứ điệp này của Tin Lành phải được giảng ra cho một thế gian đang sa ngã. Họ cần phải biết Đấng Christ là giải pháp cho vấn đề của sự chết. Ngài là con đường cứu rỗi duy nhất. Hạ thấp điều đó dù bằng cách nào sẽ dẫn đến sự phá hại to tát. Người ta không thể đi ra rao giảng rằng đường nào cũng dẫn đến sự cứu rỗi bởi nếu thế thì tại sao cần phải tin Chúa Giêxu. Chúa Giêxu kêu gọi người ta tin nơi Ngài bởi nhờ liên hiệp với Ngài mà họ được cứu. Tuy nhiên đây quả thật là sứ điệp không được ưa thích. Tuần qua tôi nghe cuộc phỏng vấn bà Barbara Bush do Lary King thực hiện, giữa cuộc phỏng vấn, bà nói rằng mọi tôn giáo dẫn đến cùng một Đức Chúa Trời. Anh chị em thân mến, nói như thế là không chính xác. Những người Hồi giáo, hễ còn miệt mài trong sự không tin đối với Đấng Christ, thì phải chịu định tội. Những tín đồ Phật giáo nếu không đặt lòng tin nơi một Đức Chúa Trời duy nhất chân thật và khước từ di sản Phật giáo của họ thì cũng bị kết án. Chúa Giêxu là con đường cứu rỗi duy nhất. Sứ điệp đó không thể bị thỏa hiệp. Chúng ta không trình bày nó ra cho người khác một cách ngạo mạn. Chúng ta trình bày Tin Lành một cách khiêm nhường nhưng chúng ta không đánh mất lẽ thật của nó. Kinh Thánh Tân Ước rất cẩn trọng trong sự khẳng định rằng Tin Lành của Đấng Christ sẽ gây khó chịu cho thế gian. Kinh Thánh cũng cẩn trọng như thế trong sự khẳng định rằng Cơ Đốc Nhân chúng ta không được làm sự khó chịu cho người khác. Sứ đồ Phao lô cứ nhấn mạnh nhiều lần rằng ông sẵn sàng hy sinh ý riêng mình vì hội thánh, sẵn sàng trở nên mọi cách cho mọi người hầu cho không trở nên chướng ngại cho Tin Lành nhưng ông cũng không sai lạc khỏi lẽ thật duy nhất là Chúa Giêxu cứu tội nhân và không ai khác có thể làm điều đó.

Cuối cùng, đoạn Kinh Thánh hôm nay dạy rằng những người vấp ngã đã được định phải vấp ngã. Có lẽ đây là một lẽ thật của Thánh Kinh mà ít nhiều khó hiểu và nhiều người phải vật lộn với nó. Có thể nói một cách chắc chắn rằng chúng ta không thể hiểu biết được toàn bộ lẽ thật này. Tuy nhiên từ đoạn Kinh Thánh của chúng ta rõ ràng là Đức Chúa Trời đã định sẵn những người khước từ Ngài cho sự hủy diệt. Chữ "định sẵn" trong nguyên ngữ là cùng một chữ xuất hiện trong câu 5, "Nầy, ta đặt tại Siôn hòn đá góc nhà." Nói cách khác là "ta định tại Siôn hòn đá góc nhà." Đá góc nhà này đã được Đức Chúa Trời định trước để làm phương cách cứu rỗi. Tương tự như thế, những người khước từ Tin Lành đã được định sẵn phải vấp ngã. Đây là ý được trình bày trong Rôma đoạn 9. Tuy nhiên, chúng ta cần hiểu, thấy và biết rằng sự định sẵn này dựa trên cơ sở sự bất tuân đạo của họ. Sự định sẵn của họ không thể đổ lỗi cho Đức Chúa Trời. Ấy chính họ đã khước từ Tin Lành. Ấy chính là hậu quả của tình trạng tội lỗi, cứng lòng. Họ không thể đổ thừa Đức Chúa Trời về sự vấp ngã và khước từ Ngài của họ. Giacơ nói rõ rằng Đức Chúa Trời không cám dỗ ai. Đức Chúa Trời không dẫn họ vào sự hủy diệt họ. Họ tự nguyện chủ ý xoay lưng lại với Tin Lành. Họ cố tình khước từ hòn đá góc nhà. Tuy nhiên sự bất tuân của họ không phải là điều bất ngờ cho Đức Chúa Trời. Sự định sẵn của Đức Chúa Trời cũng không phải là cớ để người ta khước từ Đấng Christ. Người ta không thể nói rằng tôi không thể tin Đấng Christ được dù tận trong lòng tôi muốn tin. Tôi không tin được vì tôi đã bị định sẵn phải vấp ngã. Những lý cớ đó không bao giờ hợp lẽ cả. Chúng ta phải chịu trách nhiệm về cách chúng ta đáp lời Đức Chúa Trời. Chúng ta có trách nhiệm phải đáp lời kêu gọi của Tin Lành một cách tích cực dù chúng ta biết rằng bàn tay chọn lựa của Đức Chúa Trời đàng sau đó.

Anh em thân mến, liệu Tin Lành của Đấng Christ có gây vấp ngã đối với anh em không? Chúng ta có khước từ Tin Lành để xây dựng một nhà của riêng chúng ta để tự cứu mình theo cách riêng mình không? Kinh Thánh cho chúng ta biết rằng chúng ta sẽ thất bại bởi nếu Đức Chúa Trời không xây nhà thì chúng ta xây nhà lấy làm uổng công. Xin đừng vấp chân bởi hòn đá mà hãy liên hiệp với nó như đoạn Kinh Thánh hôm nay kêu gọi. Xin hãy tin nơi Đấng Christ và được xây nên nhà thiêng liêng của Đức Chúa Trời, hầu việc Ngài, dâng của lễ đẹp lòng Ngài qua Đấng Christ. Kinh Thánh không tránh né sự thật rằng những ai khước từ Đấng Christ sẽ phải hư mất, nhưng những ai tin nhận Ngài được vững lập đời đời trong một nơi cư trú thiên thượng. Xin hãy tin nơi Cứu Chúa Giêxu Christ, anh em sẽ được cứu.

Lạy Cha thiên thượng toàn năng của chúng con, Lời Ngài đã mặc khải cho chúng con rằng Chúa Giêxu là con đường cứu rỗi duy nhất mà không còn con đường nào khác. Xin cho chúng con bằng tình yêu thương chia sẻ sứ điệp đó cho những người chưa tin, những người Hồi giáo, Phật giáo, vô thần, những người thờ ơ nữa. Xin cho họ hiểu được rằng Tin Lành ân điển là con đường duy nhất. Xin Ngài mở lòng họ hầu họ vâng phục Ngài. Xin đừng để ai có mặt với chúng con tại đây lại ở trong số những người khước từ hòn đá góc nhà. Xin cho chúng con tin cậy Đấng Christ. Xin thương xót chúng con. Chúng con cầu nguyện trong danh Chúa Giêxu Christ. Amen.

Thánh Kinh | Bài Học Kinh Thánh | Đời Sống & Đức Tin | Tìm Hiểu Tin Lành

Tin Lành nầy về nước Đức Chúa Trời sẽ được giảng ra khắp đất, để làm chứng cho muôn dân. Bấy giờ sự cuối cùng sẽ đến. (Mathiơ 24:14)