Trang Bìa > Đời Sống & Đức Tin > Bạn Đọc Hỏi Đáp > Đức tin hay việc làm?  


Câu hỏi:
Tôi nhận thấy sự giảng dạy tại hội thánh tôi chỉ giảng dạy những điều êm tai rằng "hễ ai tin Chúa thì được cứu" như trong Rôma 8:1, Êphêsô 2:8-9 mà lại bỏ sót những sự dạy dỗ của Kinh Thánh về việc làm theo lời Chúa như Mathiơ 7:21 và Êphêsô 2:10. Tôi đi truyền giảng chăm sóc cực khổ, đưa đến nhà thờ chỉ nghe những câu Kinh Thánh êm tai như trên, đời sống tín hữu luông tuồng, có số lượng mà không có chất lượng. Vậy chúng ta phải lý giải thế nào?

Trả lời:
Cảm ơn bạn đã gởi đến cho chúng tôi ưu tư của bạn. Sau đây chúng tôi xin được trình bày suy nghĩ của chúng tôi:

Trước nhất, chúng tôi không thuộc hội thánh địa phương mà bạn đang sinh hoạt. Chúng tôi cũng không đại diện cho tổ chức nào của hội thánh Tin Lành Việt Nam nên chúng tôi xin được miễn đưa ra bất kỳ nhận xét hay giải thích nào về các tài liệu trường Chúa Nhật và cách giảng dạy tại hội thánh mà bạn đề cập cho chúng tôi. Chúng tôi không muốn vội vã hay thiếu sót trong những nhận định của mình. Ý kiến của chúng tôi trên vấn đề bạn nêu ra là Lời Chúa cần phải được giảng dạy một cách trọn vẹn đầy đủ thì mới tránh khỏi tình trạng thui chột, phiến diện, nhầm tưởng. Vấn nạn lớn của nhiều giáo hội mang tên Cơ Đốc hiện nay là sự giải thích riêng rẻ một số câu Kinh Thánh tách rời khỏi toàn bộ Kinh Thánh và vì thế mà làm "biến dạng" lẽ thật cứu rỗi, dạy dỗ một "tin lành" không giống như tin lành của Kinh Thánh trình bày. Vấn nạn lớn của một số tín hữu ngày nay là sự thiếu tra xem Kinh Thánh một cách cá nhân cho mình mà chỉ nghe Kinh Thánh qua "trung gian" của những bài giảng dạy tại nhà thờ. Tín hữu chúng ta nhiều lúc không được như những người Bêrê trong Công vụ 17:11 "Những người nầy có ý hẳn hoi hơn người Tê-sa-lô-ni-ca, đều sẵn lòng chịu lấy đạo, ngày nào cũng tra xem Kinh Thánh, để xét lời giảng có thật chăng."

Vấn đề bạn đưa ra là sự giảng dạy về lẽ đạo "ai tin thì được cứu" mà không nói đến sự sống đạo. Sau đây chúng tôi xin trình bày quan điểm của chúng tôi. Lẽ đạo "sự cứu rỗi bởi đức tin mà thôi" là một lẽ đạo cơ bản làm nền tảng cho giáo hội Cải Chánh, chắc bạn cũng đồng ý với điều đó. Theo như những câu Kinh Thánh bạn đã trưng dẫn và nhiều chỗ khác nữa, chắc ai tin Chúa cũng đều phải công nhận tín lý này. Thế thì những câu Kinh Thánh trong Mathiơ 7:21 và Êphêsô 1:10 thì sao? Chúng tôi tin rằng sự cứu rỗi là sự ban cho nhưng không của Đức Chúa Trời trên đời sống của những người được Ngài lựa chọn: "Còn những kẻ Ngài đã định sẵn, thì Ngài cũng đã gọi, những kẻ Ngài đã gọi, thì Ngài cũng đã xưng là công bình, và những kẻ Ngài đã xưng là công bình, thì Ngài cũng đã làm cho vinh hiển," (Rô-ma 8:30), "Trước khi sáng thế, Ngài đã chọn chúng ta trong Đấng Christ, đặng làm nên thánh không chỗ trách được trước mặt Đức Chúa Trời (Êpheso 1:4 ). Các câu Kinh Thánh này và nhiều câu khác nữa cho chúng ta thấy rằng Chúa đã lựa chọn một số người thuộc về Ngài giữa thế gian và Ngài "gọi" những người ấy tin nhận Ngài. Những người được lựa chọn ấy sẽ tin nhận Ngài và được Ngài làm cho thánh hóa "để làm những việc lành mà Đức Chúa Trời đã sắm sẵn trước cho chúng ta làm theo" (Êphêsô 2:10).

Đọc liên tục Êphêsô 2:8-10 chúng ta sẽ thấy được toàn bộ ý của đoạn Kinh Thánh này là: Nhờ ân điển của sự chọn lựa của Đức Chúa Trời mà chúng ta được cứu thông qua sự đặt lòng tin nơi Cứu Chúa Giêxu. Điều đó chẳng phải bởi bất kỳ một việc lành nào của chúng ta mà là công việc của sự biến cải, "dựng nên mới" trong Đức Chúa Giêxu hầu chúng ta có thể kết quả trong sự làm lành của chúng ta. Thế thì vấn đề cứu rỗi là sự lựa chọn và công việc của Đức Chúa Trời trong lòng người nghe Tin Lành. Dù rằng sự rao giảng Tin Lành được thực hiện bên ngoài bởi môi miệng của người đi ra rao giảng nhưng sự tin Chúa thật là kết quả của sự kêu gọi bên trong lòng do Thánh Linh Đức Chúa Trời hành động. Khi một người thật sự được sự kêu gọi trong lòng bởi Thánh Linh của Đức Chúa Trời, người ấy sẽ biểu hiện bên ngoài bằng hành động "tiếp nhận Chúa" và vì vậy mà Kinh Thánh cũng nói "hễ ai tin Con ấy, không bị hư mất, mà được sự sống đời đời" (Giăng 3:16) Người nào thật sự tiếp nhận Chúa bởi sự kêu gọi bên trong của Thánh Linh cũng sẽ được Ngài biến cải, thánh hóa. Những người ấy sẽ muốn làm theo Lời Chúa, "Vì ấy chính Đức Chúa Trời cảm động lòng anh em vừa muốn vừa làm theo ý tốt Ngài." (Philip 2:13), "Nếu các ngươi yêu mến ta, thì giữ gìn các điều răn ta." (Giăng 14:15). Còn những ai chỉ bên ngoài "cầu nguyện tiếp nhận Chúa" mà trong lòng chưa thật sự được Thánh Linh làm việc thì sẽ không được biến cải đời sống, và vì vậy, họ không làm theo Lời Đức Chúa Trời. Chắc bạn biết câu chuyện Nicôđem đến gặp Chúa Giêxu vào ban đêm. Chúa Giêxu nói với ông rằng: "Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, nếu một người chẳng sanh lại, thì không thể thấy được nước Đức Chúa Trời." Nicôđem không hiểu điều Chúa muốn nói cho nên Ngài lặp lại rõ hơn: "Nếu một người chẳng nhờ nước và Thánh Linh mà sanh, thì không được vào nước Đức Chúa Trời." Chúng ta suy nghĩ một chút về việc một em bé ra đời. Em bé đó có góp sức mình vào việc người mẹ sanh em ra không? Không, hoàn toàn là không. Cũng vậy công việc sanh lại là công việc của chính Đức Chúa Trời chới không phải của chúng ta. Nước ở đây không phải lànước làm phép báp têm như nhiều người lầm tưởng nhưng mà là Tin Lành cứu rỗi của Chúa (Giăng 4:13-14). Như vậy điều kiện để được vào nước Đức Chúa Trời không phải do nơi con người mà là do chính Chúa.

Những người tin Chúa thật sẽ được Chúa thánh hóa để muốn làm theo lời Chúa dù rằng họ vẫn còn vấp ngã, phạm tội. Tuy nhiên, bởi Chúa Giêxu đã chết một lần đủ để trả thay cho tội lỗi của con cái Ngài trải qua các đời, cả những tội đã phạm và những tội chưa phạm nữa, thì "cho nên hiện nay chẳng còn có sự đoán phạt nào cho những kẻ ở trong Đức Chúa Giêxu Christ." (Rôma 8:1). Việc này cũng giống như bạn đã trả phí thuê bao điện thoại cho cả tháng rồi thì không cần trả phí cho mỗi một cuộc điện thoại nữa. Chúa Giêxu đã trả hết nợ tội cho con cái Chúa một lần đủ cả nên chẳng còn có sự đoán phạt nào là theo nghĩa đó, nghĩa là dù chúng ta có VÌ LỠ LẦM YẾU ĐUỐI mà phạm tội hàng tỉ lần, chúng ta vẫn có thể ăn năn và được tha thứ. Chúng ta không vì những tội lỗi mình mà bị phán xét, bị mất sự cứu rỗi. Câu Kinh Thánh Rôma 8:1 không có ý nói rằng Cơ Đốc Nhân giờ đây muốn làm gì làm, muốn sống sao thì sống, mặc sức phạm tội màvẫn được cứu. Câu này không có ý khích lệ cách sống luông tuồng, chỉ cần nói "tin Chúa" như là một "câu thần chú" để mở cửa thiên đàng cho mình.

Chúng tôi nghĩ vấn đề ở đây là chúng ta nên hiểu chữ "tin" như thế nào. Sự tin Chúa thật không phải chỉ là một lời nói "tin" bằng môi miệng, một quyết định đồng ý gia nhập nhà thờ Tin Lành và đi nhà thờ ngày Chúa Nhật. Sự tin Chúa thật mà Kinh Thánh muốn nói đến trong các câu Kinh Thánh nói về lẽ đạo "được cứu bởi đức tin" là sự biến cải hoàn toàn trong tấm lòng, một sự xoay hướng khỏi tội lỗi và xác thịt và đặt lòng tin cậy nơi Cứu Chúa Giêxu. Đó là sự làm nên mới trọn vẹn của một đời sống để "sẵn sàng cho mọi việc lành". Điều này sẽ giải thích cho câu Kinh Thánh trong Mathiơ 7:21 "Chẳng phải hễ những kẻ nói cùng ta rằng: Lạy Chúa, lạy Chúa, thì đều được vào nước thiên đàng đâu; nhưng chỉ kẻ làm theo ý muốn của Cha ta ở trên trời mà thôi." Bởi lẽ những ai thật sự tin Chúa, có Chúa trong lòng thì sẽ được biến cải để muốn và làm theo ý muốn Chúa. Họ cũng là những người được vào nước thiên đàng. Còn những ai chỉ "gia nhập vào nhà thờ" mà không thật sự tin Chúa thì sẽ không làm theo Lời Chúa và cũng không được vào nước thiên đàng. Thế thì không phải bởi công trạng chúng ta làm theo Lời Chúa mà chúng ta mua được vé vào thiên đàng mà tất cả, từ sự tin Chúa của chúng ta đến sự làm theo Lời Ngài, cũng đều là bởi sự tác động của Thánh Linh trong lòng chúng ta. Điều này cũng được nhấn mạnh cách rõ nét hơn trong 1Giăng 3:9-10: "Ai sanh bởi Đức Chúa Trời, thì chẳng phạm tội, vì hột giống của Đức Chúa Trời ở trong người, và người không thể phạm tội được, vì đã sanh bởi Đức Chúa Trời. Bởi đó, người ta nhận biết con cái Đức Chúa Trời và con cái ma quỉ: ai chẳng làm điều công bình là không thuộc về Đức Chúa Trời, kẻ chẳng yêu anh em mình cũng vậy." Câu Kinh Thánh trên cho chúng ta thấy rằng ai cứ miệt mài trong tội lỗi (khác với trường hợp phạm tội do yếu đuối mà con cái Chúa vẫn vấp phải) thì người đó chưa phải là con cái Chúa.

Vậy vấn đề bạn nói "có số lượng mà không có chất lượng" là thực tế không chỉ ở địa phương bạn mà ở nhiều nơi khác nữa. Tuy nhiên, theo chúng tôi điều đó chưa hẳn chỉ là vì sai sót của hội thánh trong sự giảng dạy, dù phần nào sai sót đó cũng có thể tác động đến sự sống đạo của tín hữu bởi các tín hữu không được dạy để thông biết những điều răn và sự dạy dỗ của Kinh Thánh. Theo chúng tôi, một lý do chính yếu hơn là vì chính những "thuộc viên của nhà thờ" đó chưa phải là con cái Chúa nên đời sống chưa bước theo Chúa được. Bạn là người có lòng trong sự truyền giảng. Chắc bạn cũng biết ví dụ của Chúa Giêxu về bốn thứ đất. Là người gieo giống, chúng ta hãy sẵn sàng chấp nhận thực tế về "những thứ đất" khác nhau mà chúng ta gặp phải trên con đường gieo giống đó. Chúng ta cũng nhớ câu Kinh Thánh trong thơ tín của Phaolô "Tôi đã trồng, A-bô-lô đã tưới, nhưng Đức Chúa Trời đã làm cho lớn lên. Vậy, người trồng kẻ tưới, đều không ra gì, song Đức Chúa Trời là Đấng làm cho lớn lên. Người trồng, kẻ tưới, đều bằng nhau; ai nấy sẽ nhận phần thưởng tùy theo việc mình đã làm" (1 Corinhto 3:6-8) Vậy nếu Chúa bảo chúng ta đi rao giảng, chúng ta cứ rao giảng và hãy trao phó cho Đức Chúa Trời là Đấng làm cho lớn lên. Chúng ta nên nhớ rằng sự tin Chúa thật hay sự đứng vững của những người mới tin Chúa không phải nhờ chúng ta chăm sóc cực khổ nhưng hoàn toàn bởi sự gìn giữ của Chúa. Công việc của chúng ta là nói về Chúa cho họ và sống đời sống gương mẫu để họ được khích lệ và làm theo, nếu có dịp và theo ơn Chúa ban cho chúng ta chúng ta có thể chia sẻ với họ về đời sống của một người tin Chúa thật như thế nào theo những gì chúng ta học được từ trong lời Chúa.

Chúng tôi hy vọng câu trả lời của chúng tôi giúp bạn giải tỏa được vấn đề.

Thánh Kinh | Bài Học Kinh Thánh | Đời Sống & Đức Tin | Tìm Hiểu Tin Lành

Tin Lành nầy về nước Đức Chúa Trời sẽ được giảng ra khắp đất, để làm chứng cho muôn dân. Bấy giờ sự cuối cùng sẽ đến. (Mathiơ 24:14)